Một tối nọ
Tú Ảnh ngồi ngoài phòng khách, tai vừa nghe nhạc vừa chấm bài, hôm nay cuối tuần là bao nhiêu bài luận của sinh viên đến hạn. Đã chấm gần xong rồi, còn khoảng 5-6 bài nữa là được nghỉ. Bên ngoài bỗng có tiếng bấm chuông nhưng cơ bản Tú Ảnh không nghe thấy, chuông cửa nháy 3 4 lần liên tiếp, sau cùng là tiếng đập cửa "Ruỳnh Ruỳnh". Tú Ảnh lúc này mới giật bắn mình lên, cởi tai nghe nhanh chạy ra cửa, là Viên Dạ Trì. Cô luống cuống mở nhanh, khuôn mặt hắn đứng đó sớm đã đằng đằng tức giận:
- Cô rốt cuộc là làm trò gì vậy hả?
Hắn tiến vào sập mạnh cửa lại, Tú Ảnh căng thẳng giải thích:
- Xin lỗi, tôi chấm bài lại đeo tai nghe
Viên Dạ Trì hắn đập tay lên trán, quay ra đối diện mặt cô, nói:
- Võ Tú Ảnh, dạo này gan cô cũng lớn lắm rồi
Nói đoạn hắn dơ máy điện thoại lên, mở ra cho cô xem:
- Này, 10 cuộc gọi, chục cái tin nhắn, gọi trên cả các ứng dụng mạng xã hội... Kết quả sao? Cô không nghe một cuộc nào
Tú Ảnh giật bắn mình lên, lắp bắp:
- Anh..Anh có gọi sao?
Cô luống cuống chạy ra góc ghế, máy đang sạc pin, sập nguồn lại kèm tắt tiếng. Tú Ảnh bặm môi, chẹp miệng trách mình, đành quay ra cúi gằm:
- Xin lỗi, máy tôi sập nguồn..
Viên Dạ Trì tức điên lên, hắn cười hào sảng:
- Haha, trùng hợp quá
Tú Ảnh biết thân phận chạy ra rót đầy một li nước, đem tới chỗ hắn, dỗ dành:
- Đừng giận đừng giận
Viên Dạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-khien-hoa-yeu/163337/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.