Ta cùng Tiểu Thúy một lần nữa quay trở lại bàn tiệc, nhìn thấy một đám người đang nhìn Tiểu Thúy, trong mắt hiện lên sự lỗ mãng. Ta tức giận đến mức muốn đập bàn, nắm chặt vạt áo, trong lòng thầm mắng những tên này đều là sắc lang, tử sắc lang, xú sắc lang, Tiểu Thúy là của ta, nhìn cái gì chứ, có hiểu đạo lý tới trước tới sau hay không? Các ngươi dám nhìn chằm chằm vào người của ta như vậy, nhất định là không để đại gia ta đây vào trong mắt mà, mỹ nữ là của nhà ta, sao các ngươi không tự dùng năng lực của chính mình mà đi tìm đi?
Ta làm ra biểu tình đáng thương xoay đầu lại nhìn Tiểu Thúy "Tiểu Thúy, chúng ta trở về thôi." Ta không muốn lại để cho những tên sắc lang này nhìn chằm chằm ngươi như vậy. Đương nhiên nửa câu sau ta không nói ra miệng, ta lúc đó chẳng phải cũng là một người cố gắng che giấu ý đồ của mình sao, sao có thể nói ra khỏi miệng được đây?
"Gia, đây là sinh thần của Trần lão gia, như vậy không được." Tiểu Thúy khó xử liếc ta một cái, nàng biết ta không thích tình cảnh như vậy.
"Nhưng là... được rồi." Mặc dù không thích để cho người khác nhìn ngắm mỹ nữ nhà mình, thế nhưng lần này nhân vật chính lại là thần tượng của ta, quên đi, ta đây vẫn là nên nhịn một chút. Trên mặt ta xuất hiện chút khó chịu, Tiểu Thúy chứng kiến bộ dạng này của ta, đưa tay lôi kéo tay ta, mặt hơi đỏ hồng, ta ngẩng đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-khat-cai-bien-than-ky/2685075/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.