"Mọi người xin hãy thương xót, bố thí cho một chút đồ ăn đi, làm ơn!"
Ngẫm lại thì ta đã tới cái thế giới này một năm linh bảy tháng lại hai mươi hai ngày rồi.
Vì sao ta có thể nhớ bản thân đã tới thế giới này được bao nhiêu thời gian rõ ràng như vậy? Bởi vì thân làm một kẻ ăn mày như ta, mỗi ngày dựa vào việc ăn xin, ăn mày này mới giữ được cái mạng nhỏ, gian khổ vất vả sinh tồn khiến cho ta mỗi ngày đều bẻ lấy ngón tay của mình tính toán thời gian.
Ta không biết tại sao mình lại đi tới cái thế giới này, chỉ là khi tỉnh dậy đã thấy mình có tướng mạo như vậy rồi, toàn bộ quần áo trên người đều rách rưới, còn bản thân thì ở trong một cái miếu đổ nát.
Ta sau một lúc mới khẳng định mình chính là hồn xuyên mà đến, mà nguyên bản chủ nhân của cổ thân thể này cũng không biết là đã chết hay chưa, hay là cũng xuyên tới thân thể ta ở hiện đại giống như ta vậy.
Ta ngược lại thà rằng nàng đã xuyên tới thân thể của ta rồi, như vậy, nàng có thể thương yêu phụ mẫu ta, thì bọn họ sẽ không vì cái chết của ta mà thương tâm.
Ta tồn tại ở chỗ này thời gian cũng đã hơn một năm, ta nỗ lực hiểu rõ hoàn cảnh của cổ thân thể mà ta đang chiếm ngự, có lẽ là do lão thiên gia thử thách nhân tài như ta a! Dĩ nhiên là trong thế giới không tưởng này, khi mà ta chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-khat-cai-bien-than-ky/2685068/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.