Tống Dịch đã trở lại về nên Chu Nghiêm và Hạng Lập cũng yên tâm nhiều hơn, chỉ đợi Tiêu Hà ở bệnh viện truyền xong mấy lần nữa mới cho cậu xuất viện về nhà nghỉ ngơi.
Lúc xuất viện Hạng Lập còn đặc biệt nói với Tống Dịch vài câu, “Miệng vết thương của cậu ấy đang trong thời gian khép miệng, anh cần nhọc lòng chăm sóc cậu ta 1 chút, đừng vì đau lòng cậu ta mà mặc kệ, đối xử nghiêm khắc hơn, phải để cậu ta biết sợ, còn cảm xúc áy náy gì đó, chuyện quá khứ cứ cho qua, chuyện giải phẫu tôi không nói cho anh là tôi cũng không đúng, sau này cảm phiền anh đừng để cậu ta đến nữa, tôi không nhận đâu.”
Thật ra trong lòng Tống Dịch vẫn còn mang theo áy náy, nhưng cũng nhờ chuyện này mà anh và Tiêu Hà đã trưởng thành hơn rất nhiều.
Con đường này còn phải trải qua rất nhiều chuyện, bọn họ cứ từ từ mà đi thôi.
Hạng Lập nói đúng, chuyện quá khứ chính là chuyện cũ, anh và Tiêu Hà cùng với những chuyện hiểu lầm không thể quay ngược thời gian trở về được, chỉ có thể giải quyết tại đây, quý trọng hiện tại.
Anh gật gật đầu, cảm ơn Hạng Lập, quay lại phòng bệnh đưa Tiêu Hà chuẩn bị về nhà.
Từ phòng bệnh đến cửa bệnh viện có khoảng cách kỳ thật cũng không xa, ngồi thang máy xuống dưới, đi hai bước liền đi ra ngoài, nhưng Tống Dịch có vẻ vô cùng cẩn thận, có lẽ là tâm trạng áy náy đang quấy phá cũng khiến anh trở nên quá cẩn thận, mỗi khi đi một bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-kha-ai-cua-toi/1798650/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.