Nửa tháng sau Tiêu Hà xuất viện nhưng lúc ấy vẫn chưa thấy Tống Dịch trở về.
Điều này khiến cậu lo lắng cho tình hình bên kia.
Cậu gọi cho Tống Dịch cuộc gọi video, một lát sau anh mới nhận.
Quầng mắt thâm trêи mắt Tống Dịch cách màn hình cũng có thể nhìn thấy, hơn nữa râu trêи mặt như mấy ngày không cạo, anh cầm di động từ phòng ghi âm ra, chiếu camera khắp sảnh lớn cho Tiêu Hà nhìn.
“Chuẩn bị ăn cơm, em ăn chưa? Có phải không được nghỉ ngơi hay không? Sao sắc mặt trắng như vậy?” Tống Dịch nhìn sát vào màn hình, muốn nhìn kĩ Tiêu Hà hơn nữa.
Hai người liên lạc trong khoảng thời gian này rất ít, gần đây anh làm đến quên ngày quên đêm, tính tình Tiêu Hà anh cũng biết, cậu trước nay đều không muốn quấy rầy công việc của anh, cũng may khoảng thời gian khó khăn này cũng sắp qua rồi.
“Ăn, sao lại biến mình thành như vậy?” Tiêu Hà nhìn thấy râu trêи mặt Tống Dịch liền sinh ra suy nghĩ khác, anh là một người chú ý như vậy, nếu như không quá bận thì sẽ chăm sóc bản thân thật tốt.
Tống Dịch xoay màn hình để Tiêu Hà nhìn thấy đồng nghiệp của mình, mỗi người đều như vừa mới chui từ dưới vực lên, “Có phải các đồng nghiệp phòng anh đều như dân chạy nạn không, ha ha ha ha.”
Tiêu Hà nhìn mà đau lòng, không ngờ anh còn cười được, “Ngày mai em đi gặp anh.”
Nghe xong câu này Tống Dịch dừng ăn sau đó ngẩng đầu nhìn màn ảnh, “Đừng, hai ngày nữa là về mà, anh sắp làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-kha-ai-cua-toi/1798639/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.