Tiếng ở sân vận động vang lên đinh tai nhức óc, bọn họ cứ luôn miệng gọi tên Tiêu Hà.
Tiêu Hà dựa lên tường trêи hành lang trước phòng nghỉ hút thuốc lá, đôi mắt có phần khô khốc.
Cậu tiếc rằng mình sẽ không bao giờ được chinh phạt trêи sân đấu nữa, lại cảm động vì cuối cùng vẫn có rất nhiều người gọi tên mình.
Hôm nay Miên Phong nói rằng, có thể sự nghiệp và con đường với thể thao điện tử của cậu đã hạ một dấu chấm hết.
Thiên hạ không có một bữa tiệc nào là không tàn, một thời gian nữa sau khi độ nổi tiếng giảm xuống, cậu lúc ấy sẽ thực sự rời khỏi sân chơi này.
Cậu luôn biết điều đó, còn rõ ràng hơn bất kì ai.
Cậu chậm rãi đi ra từ hành lang, thanh âm ngoài kia dần thu nhỏ, cuối cùng yên lặng hẳn.
Cậu nhìn lướt qua bầu trời đêm nay, ánh trăng phát ra loại ánh sáng nhu hòa, lại bị đám mây bên cạnh che khuất một nửa.
Gió đêm thổi mang theo một sự lạnh lẽo, cậu lại không cảm thấy lạnh, chạm rãi đến một bên khác của sân vận động, ngồi xuống bậc thang.
Nhìn bóng cây lay động dưới ánh đèn đường, nghe tiếng của khán gia vang lên ở cửa chính sân vận động.
Cậu yên lặng hút một điếu thuốc, sau đó lấy di động nhìn một lúc, vẫn quyết định gọi điện cho Tống Dịch.
Không ngờ bên kia rất nhanh nhận máy, cậu còn chưa mở miệng, Tống Dịch đã nhẹ nhàng gọi tên cậu, “A Hà.”
Tiêu Hà ừ một tiếng đáp lại, lại không nói gì thêm nữa.
Tống Dịch cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-kha-ai-cua-toi/1798635/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.