Sau khi biết được tin cuối tuần Tống Dịch sẽ qua được, Tiêu Hà liền chuẩn bị những thứ quan trọng cho nhà mới, hơn nữa cũng đem một vài vật phẩm ở phòng mình qua, có thể nói là đã chuẩn bị xong hết, chỉ chờ Tống Dịch qua mà thôi. Buổi tối cậu vẫn trước sau như một mở phát sóng trực tiếp, tự chơi một trận rồi mời Tuế Tuế. Tuế Tuế đã theo dõi mấy ngày hôm nay đều là Tiêu Hà tự phát sóng trực tiếp, thầy Tống thì vẫn không xuất hiện, nhìn có vẻ như là thật sự rất bận, sẽ không lên chơi cùng, như vậy mình lúc này tìm Tiêu Hà chơi khẳng định sẽ không bị ăn cẩu lương, cho nên Tuế Tuế đợi nhiều ngày như vậy, hôm nay quyết định xuất kϊƈɦ. Đáng tiếc người định không bằng trời định, cậu ta vừa cùng tổ đội với Tiêu Hà thì Tiêu Hà nói cho cậu ta biết Tống Dịch cũng chuẩn bị vào. Tuế Tuế ngay lập tức nhíu mày run rẩy một hồi, sau đó khi mở bắt đầu, giọng nói vô cùng nhẹ nhàng nói với Tiêu Hà rằng, “Hay lắm.” Chỉ có Tuế Tuế biết nội tâm mình rốt cuộc là chua xót cỡ nào. Tống Dịch bên này đã giải quyết ổn công việc, muốn thả lỏng một chút, lại thấy mình đã rất lâu không chơi game với Tiêu Hà, cho nên anh quyết định chơi với cậu một chút, giảm bớt mệt nhọc sau nhiều ngày bận rộn. Ba người thành công tổ đội, làn đạn sôi nổi xoa tay chờ mong, đều đang nói không biết hôm nay tổ đội ba người lật xe sẽ có chuyện gì vui đây. Tuế Tuế dĩ nhiên không hài lòng lắm với danh xưng “Tổ đội ba người lật xe”, “Cái gì mà gọi là Tổ đội ba người lật xe? Đánh bóng đôi mắt của mấy người đi, tôi đây, Thái Tuế, trước đây là tuyển thủ chức nghiệp, thủ pháp và thao tác không cần phải nhiều lời, chỉ có hai chữ, bành trướng! Nhìn lại A Hà của chúng tôi xem, quán quân thế giới! Trước đánh chức nghiệp giờ kiếm sống vẫn rất huy hoàng, chưa bao giờ từng có nét bút hỏng! Thủ pháp và thao tác tôi lại càng không muốn nhiều lời, chỉ có một câu! Hành tẩu khắp bản đồ chẳng khác gì hacker! Ok rồi chứ!” Tống Dịch nghe vậy vô cùng hăng hái, anh còn đang đợi vế sau, Tuế Tuế đột nhiên dừng khen, Tống Dịch hỏi cậu ta, “Tôi thì sao? Tuế Tuế sao cậu không giới thiệu tôi?” —— ha ha ha ha ha ha, tuyển thủ chức nghiệp Thái Tuế rất có vấn đề rồi nha! —— đúng! Vì sao không giới thiệu thầy Tống hở! Chẳng lẽ anh ấy không phải đội viên của các người sao! —— mau mau giới thiệu thấy Tống bằng 1 bài khen cực huy hoàng xem nào! Tuế Tuế thật đúng là không biết phải khen Tống Dịch thế nào cho hợp lý với thực tế, dù sao Tống Dịch cũng ở trong đội, hơn nữa còn là đầu xỏ sau vụ lật xe của bọn họ, không chừng bởi vì chuyện nhỏ này, bọn họ lại lật xe lần nữa. Tuế Tuế lắp bắp, cũng nghĩ không ra từ gì để ca ngợi, “Thầy Tống! Thầy Tống thì không cần phải nói đúng không! Mọi người đều biết thầy Tống của chúng ta là……” Tuế Tuế thật sự biên không nổi nữa, thật hy vọng có người tới giúp mình nói, có thể là Tiêu Hà nghe được nội tâm của cậu kêu cứu, lập tức tiếp lời. “Là tiểu khả ái của tôi, bắn vừa chệch đường đạn vừa chơi chẳng ra gì.” —— ha ha ha ha ha ha ha, quá chân thật —— đậu má Hà Thần của tui còn nói lời cợt nhả, áp tới cần nhanh như vậy, trâu bò ghê! —— cười chết, anh không thể để chút mặt mũi cho thầy Tống sao? Tuế Tuế vốn bản thấy Tiêu Hà tiếp lời của mình thì thở phào nhẹ nhõm một hơi, nghe thấy cậu nói xong với cái khẩu khí này, chỉ sợ không phải một đao toi mạng, Tiêu Hà nói như vậy thật sự không thành vấn đề chứ? Sau đó cậu ta nghe được Tống Dịch cười. Tống Dịch cười là bởi vì anh không ngờ Tiêu Hà còn có thể nghĩ ra kiểu nói về anh như vậy, những lời này của cậu vừa cho anh ăn đường lại như tát một cái rõ đau vào mặt anh. Tống Dịch cười xong lại tính sổ với cậu, “Em đừng nói bừa, anh khi nào lại như vậy, ài, lên máy bay rồi, chúng ta nhảy chỗ nào?” Tiêu Hà nhìn bản đồ chỉ một điểm, đường hàng không cách Georgopol rất gần, “Chuẩn bị nhảy.” Tống Dịch thanh thanh yết hầu, dùng một loại thanh âm của ông chú trung niên nào đó trả lời cậu. Tiêu Hà nhăn mày lại, “Anh làm gì đấy?” Tống Dịch dùng giọng thật của mình nói, “Hai ngày này anh nhận phim mới, phối cho nhân vật Hoàng Thượng, để anh tìm cảm giác.” Sau đó lại thanh thanh giọng dùng giọng của một ông chú trung niên nghe vô cùng uy nghiêm nói, “Khụ, A Hà, từ giờ trở đi, ta chính là Hoàng Thượng, ngươi chính là hộ quốc đại tướng quân, ngươi phải thề sống chết bảo vệ sự an toàn của ta, đã hiểu chưa?” Tuế Tuế chưa hề trải qua tình huống Tuyệt Địa Cầu Sinh bản phối âm, cậu ta có vẻ có chút kϊƈɦ động, “Vậy thầy Tống, tôi thì sao? Tôi là gì?” Tống Dịch lại dùng ngữ khí của hoàng đế nhắc nhở cậu, “Trẫm hiện tại là Hoàng Thượng, không được phép gọi là thầy Tống.” Tuế Tuế vừa tìm vật tư vừa phối hợp, “Vâng vâng vâng, bệ hạ nói chí phải, vậy thì thần làm chức quan gì ạ?” Tống Dịch một mình vào một căn nhà nhỏ, nhặt nhạnh một hồi, trầm tư một hồi, dùng thanh âm ổn trọng mà uy nghiêm nói, “Trẫm, phong ngươi trở thành Đại tổng quản Phủ Nội Vụ!” Tuế Tuế vừa nghe, đại tổng quản, khẳng định là chức danh đại quan, vô cùng cao hứng tạ ơn anh, “Vi thần tạ chủ long ân, Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!” —— ha ha ha ha ha ha ha ha, ngộ sắp cười điên rồi, Tuế Tuế cậu là cái tên đại ngốc à —— Tuế Tuế! Anh không nên xưng là thần! Anh hẳn phải tự xưng là nô tài chứ! ——6666666, thầy Tống chơi được đó, Tuế Tuế vừa nhìn là biết chưa từng xem cái loại phim hay game hậu cung x truyền hình x cung đấu rồi —— mua ha ha ha ha ha, tui thậm chí hoài nghi ngay nguyên bộ phim cũng đình cũng chưa xem xong đi —— Tuế Tuế! Anh tỉnh táo một chút đi! Đại tổng quản Nội Vụ Phủ có khác gì Thái giám đâu nè! Tuế Tuế thấy làn đạn như vậy liền thanh tỉnh, “Hoàng Thượng, ta không muốn làm Đại tổng quản Phủ Nội Vụ, bọn họ nói đây là do Thái giám đảm đương! Ngài có thể an bài chức khác cho ta không? Ta không muốn làm Thái giám!” Tống Dịch an ủi cậu, “Tuế Tuế à, chớ có nghe đồn đãi vớ vẩn, chức quan này cũng đâu chỉ có Thái giám đảm đương, người khác nói như thế nào, cũng không bằng chính ngươi tự chuẩn bị tâm thái của bản thân, trẫm xem trọng ngươi.” Hai người họ đáp qua đáp lại, Tiêu Hà đã quét xong một đội chướng ngại trước mắt. Tống Dịch nhìn thấy góc trêи bên phải nhảy ra tin có người chết, điên cuồng thổi phồng Tiêu Hà. “Hộ quốc đại tướng quân không hổ là cánh tay trái bờ vai phải của trẫm, vì trẫm bình định hết thảy trở ngại, trẫm muốn thưởng ngươi hai túi cứu thương, 90 viên 5.56!” Tiêu Hà cười, “Thưởng đạn là được, túi cứu thương Hoàng Thượng vẫn nên để lại cho mình đi.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]