Chương trước
Chương sau
Tiêu Hà và Tống Dịch gọi điên thoại được một lúc thì kết thúc sau khi đồng nghiệp của Tống Dịch thúc giục anh làm việc.
Hai người tranh tới tranh lui cũng không tiến đến kết quả gì, Tiêu Hà cảm thấy bực bội trong lòng.
Không khí ăn cơm chiều của toàn căn cứ là một bầu u ám, bởi vì Happy không ngờ ông chủ của bọn họ lại ở lại đây ăn cơm.
Mấy trăm năm mới có một lần tới, đối với họ mà nói chính là một dùi đâm sâu vào lòng, thế mà giờ còn ở lại ăn cơm, điều này khiến họ bị nghẹn một bụng hiếu kì cũng không dám hỏi ra.
Bọn Happy dùng tốc độ ăn cơm nhanh nhất có thể, ăn xong liền chào hỏi ông chủ một câu rồi lấy lý do phải lên phòng nắm chắc thời gian huấn luyện để thi đấu.
Tiêu Hà lại không quá để ý đến bầu không khí này, không nhanh không chậm ăn xong liền đi tắn rửa, thu dọn đồ đạc của mình lại rồi quyết định mở máy tính ra.
Mở trang web rồi đăng nhập Weibo, thấy vô số bình luận, liếc mắt nhìn thoáng qua đã thấy, mắng cậu cũng có, mắng Tống Dịch cũng có, có cả bình luận vừa ghê tởm vừa kì quái.
Cậu là người dễ tức giận, những bình luận này trực tiếp khiến cậu phát hoả, cậu đóng giao diện Weibo lại rồi mở phòng phát sóng trực tiếp, có không ít người đã ngồi chờ ở trong phát làn đạn.
—— Hà Thần hôm nay phát sóng trực tiếp không? Không có! 1551
—— ngày thứ 8 không thấy mặt Hà Thần, nhớ qué nhớ qué nhớ qué……
—— tui khó chịu lắm rồi nè, Hà Thần vốn dĩ phát sóng trực tiếp đang rất ổn, thế mà lại vì mấy tên não tàn đó làm thành như vậy
—— cũng không biết bên chỗ thầy Tống đang như nào, bên dưới Weibo của anh có nhiều người chửi thậm tệ lắm, đau lòng anh ấy
Tiêu Hà lúc phát sóng, nhưng không mở màn hình phòng phát sóng trực tiếp ra, cả phòng lúc này vẫn một mảnh tối đen —— điều đó có nghĩa là streamer đang không có mặt.
Giao diện bắn ra một khung nhắc nhở, hỏi cậu có muốn chia sẻ lên Weibo không, cậu nhấn có, sau đó ngồi trước màn hình máy tính khởi động cổ tay.
Không đến 5 phút đồng hồ, phòng phát sóng trực tiếp nhảy từ con số 5 vạn lên đến 200 vạn, 10 phút về sau, phòng phát sóng trực tiếp đột phá 1000 vạn.
——???? Không phải đang phát sóng à? Thế nào lại đen sì như vậy???
—— xem ra không phải chỉ có một mình tui tưởng máy bị như vậy, tui thoát ra vào lại nhiều lần mà vẫn tối đen, ngay cả một tiếng động cũng không có luôn nè
—— sao lại thế lày? Hà Thần của tui bị người ta hack nick rồi á hả?
——1551, tình huống gì thế? Ông anh đẹp zai nào nói một câu đê
Làn đạn đang điên cuồng xoát, Tiêu Hà lúc này mở cameras, sau đó đưa tay điều chỉnh một chút, chỉnh ống camera về phía mình.
Làn đạn lúc này như nổi điên.
—— Trời đựu trời đựu trời đựu, là Hà Thần của tuôi đó! Ảnh đã trở lại! Còn mở cameras nữa chớ!
—— a a a a a! Tui chết nuôn đây! Rốt cuộc cũng có cơ hội diện kiến thịnh thế mỹ nhan Hà Thần của tui rồi!
—— Các chị em!!!! Nghe tôi nói này!!! Đừng xoát nữa!! Tôi nhìn không rõ mặt Hà Thần!!!
Cùng với một loạt làn đạn thì kéo theo mấy Đại Hoàng Tranh xuất hiện.
Nhưng mà lúc này Tiêu Hà đều lựa chọn tính năng lọc.
Cậu nhìn lướt qua nhân số của phòng phát sóng, vẫn duy trì trạng thái cũ, sau đó lại nhìn thoáng qua cameras, đưa tay xoa xoa gáy.
“Hôm nay quay trở về căn cứ, tôi nhìn thấy một vài thứ mà tôi không thích,” nói tới đây cậu đưa đôi mắt nhìn thoáng qua cameras, người trong phòng phát sóng lúc này đều gần như nhìn thấy cảm xúc trong mắt của cậu.
—— tôi có dự cảm xấu đấy, mấy người nhìn thấy ý lạnh trong mắt Hà Thần không
—— tui thấy rồi, tui cảm giác không ổn, ảnh hình như đang giận lắm
—— đại khái đoán nội dung của chủ đề hôm nay rồi, lạnh đến phát sợ luôn nè
“Hôm nay mở phát sóng trực tiếp, không có ý gì khác, chỉ muốn tâm sự một vài điều với mọi người.”
Lời nói của cậu không nhanh không chậm, trong ngữ điệu cũng không lộ ra bất luận sự giận dữ nào, nhưng ánh mắt ấy thật khiến người ta sợ hãi.
—— trời má, tôi lần đầu tiên nghe Hà Thần nói nhiều như vậy, mà nói trong tình hình này thì sẽ thế nào đây?
—— nào nào, cái này tượng trưng cho đàn ông tự do đó, đúng là nhịn không được, xác nhận luôn, là đang phát giận đấy
—— đậu, không thể nào, tui cảm thấy ánh mắt của Hà Thần thật sự làm da đầu tê dại, còn khủng bố hơn so với lúc mẹ tui nổi điên đó
“Tôi muốn hỏi mấy người đang cắm cọc dưới Weibo của Tống Dịch và các tác phẩm của anh ấy để bình luận chửi anh ấy đi chết đi, nói anh ấy sao lại là người bất tử, cả nhà mấy người chết hết rồi hay mấy người đang muốn đi chết vậy? Nếu muốn chết thì cứ alo với ông đây một tiếng, ông đây sẽ lập tức hạ táng giúp cho.” Ngữ điệu khi nói những lời này của cậu không hề biến hoá, thanh tuyến bình thường, nhưng sự kịch liệt và hung ác trong từng lời nói lại khiến người khác sợ hãi.
“Tôi đã nhớ kĩ vài ID rồi, cảm thấy chơi với công văn cảnh cáo của văn phòng luật sư lâu ngày quá thì chuyện này cứ để tôi truy cứu.”
Nói xong cậu lại nhìn thoáng qua cameras, còn mang theo một loại khí thế cảnh cáo.
“Còn một việc tôi muốn nói, về fan của tôi, bình luận của các bạn từ trước đến nay cũng có thể coi là bình luận vui đùa một chút, tôi không quản cái đó, tôi cũng luôn không chú ý đến nó, nhưng lúc này, tôi chỉ muốn mắng người, tôi mặc kệ mấy người có phải fan của tôi không, đừng con mẹ nó nhúng tay vào cuộc sống cá nhân của tôi, tôi muốn ở bên ai, hợp hay không, xứng hay không, có phải đề tài hay không, thì nó cũng là chuyện của Tiêu Hà tôi, liên quan gì đến mấy người? Ai cho các người lấy danh nghĩa là fan của tôi để đi thương tổn Tống Dịch? Còn nữa, mẹ nó đừng có lấy lý do tuổi nhỏ không hiểu chuyện để bao biện, tuổi nhỏ không hiểu chuyện thì có thể tuỳ ý thương tổn người khác à? Mấy người cũng chẳng phải mẹ thiên hạ đâu.”
Tiêu Hà càng nói sắc mặt càng kém, làn đạn cũng thưa thớt đi, thế nhưng vẫn có người tặng quà cho cậu, có người còn tặng đến hơn 100 cái.
Lúc này có không ít người vì Đại Hoàng Tranh khen thưởng nhiều mà lạc vào phòng trực tiếp.
—— Trời má, ngạc nhiên chưa kìa! Đây là cái phòng phát sóng trực tiếp mẹ gì vậy? Phát sóng trực tiếp mắng chửi người à?
——66666, tui xem trực tiếp lâu như vầy rồi mà chưa thấy ai mở phòng phát sóng mắng người đâu nha
—— ầy, kiến thức của mấy người hạn hẹp quá nghe, có loại hình nào mà tui chưa thấy qua kia chứ? Thực xin lỗi, trường hợp này tui thật đúng là chưa thấy qua bao giờ
—— streamer này thật là mẹ nó trâu bò, làm như thế mà bên quản lý còn chưa khoá tài khoản sao?
—— kính xin ông anh streamer hãy yêu quý phòng phát sóng trực tiếp của mình, phát sóng trực tiếp mắng chửi người ta sẽ bị khoá phòng đó nghen!
—— streamer mắng người à? Đậu má kϊƈɦ thích ghê, chú ý!
—— đám người vì đống phần thưởng mà chạy tới thì nhanh cút lẹ, đừng quấy rầy bọn này xem phát sóng trực tiếp
——????? Nè mấy ông nghiêm túc thật đấy hả? Mấy ông là M hay sao dzị?
—— streamer rác rưởi như vầy, mắng cả fans của mình nữa đó, thế mà còn có người đưa đại Hoàng Chanh? Não có bị úng nước không đấy?
—— đến nhận lễ vật còn chưa cút? Còn muốn lắm lời gì nữa? Cụ nó, đừng có quầy rầy bọn này nghe Hà Thần nói, hôm nay không rảnh xé nhau với đám người qua đường đâu, phắn qua một bên chơi đi
—— kính xin mấy người mau lăn lẹ đi xem mỹ nữ mỹ nam hát đê, đừng quấy rầy đám này
Người qua đường hoàn toàn ngu người rồi, cảm giác đám người này vào đây như một dây chuyền, một tổ chức vậy, bị mắng còn cam tâm tình nguyện đợi nghe, hoàn toàn chẳng hiểu chuyện gì.
—— cứ báo cáo nếu thích, không cần cảm ơn đâu, đi đi
Có mấy kẻ nhận lễ vật xong lập tức báo cáo phòng phát sóng trực tiếp, có thể nói da mặt vô cùng dày.
Làn đạn hiện tại có một nửa là đang mắng người qua đường chết không biết xấu hổ, một nửa ở khuyên nhóm thổ hào nên dừng lại, còn một bộ phận người chỉ chú tâm nhìn Tiêu Hà trêи màn hình.
“Về sau ở phòng phát sóng trực tiếp của tôi, nếu như xuất hiện mấy người mắng Tống Dịch hoặc là công kϊƈɦ thân nhân của anh ấy, thì chớ có trách tôi chửi mắng cả nhà mấy người, tôi mặc kệ người đó là ai, ông đây nói mắng thì sẽ mắng, tính tình Tiêu Hà tôi vốn không tốt, ai làm tôi khó chịu, tôi cũng sẽ khiến người đó khó chịu, đừng tưởng rằng cách một màn hình internet là muốn làm gì thì làm, đã ở địa bàn của tôi, thì tốt nhất đừng có làm những hành động vớ vẩn đó.” q
Nói xong lại ý vị thâm trường nhìn thoáng qua cameras.
—— trời má, cái ánh mắt này, tui nói tui nổi da gà đó, mấy ngươi tin hông?
—— cách màn hình còn cảm nhận được cái khí thế này nè
—— cậu này lúc tức giận đáng sợ thật đấy, không phải lời của cậu ta khó nghe đâu, mà là ánh mắt lúc nóng giận của cậu ta doạ tôi đến rợn người rồi
Làn đạn xoát đến một nửa, lại phát hiện toàn bộ màn hình biến đen sì, mọi người điên cuồng xoát dấu chấm hỏi.
Lúc này phòng phát sóng trực tiếp nhảy ra một thông báo.
—— trong thời gian phát sóng trực tiếp, streamer bị tố giác vì có hành vi bất lương, đã xác thực hành vi trêи, chúng tôi sẽ khoá phòng phát sóng trực tiếp này trong 15 ngày.
Nhìn thấy thông cáo, hơn 2000 vạn người trong phòng phát sóng trực tiếp liền dậy sóng.
—— tui xin f*ch nhà các mi, vất vả lắm ảnh mới trở về mà! Mắng bọn này vài câu thì đã làm sao nào!
—— đúng vậy! Ông đây bị anh trai xưng thần này mắng hai câu thì đã làm sao chứ! Nói không chừng có thể gia tăng năng xuất ăn gà của ông!
—— không hề không hề! Anh ấy đâu có mắng bọn tôi! Anh ấy mắng bọn thiểu năng trí tuệ đó chứ! Anh ấy chỉ đưa ra luật để bọn tôi trong phòng phát sóng xem quy củ một chút thôi! Các người thả anh ấy ra đi!!
—— quốc có quốc pháp! Gia có gia quy! Chồng tui đang giảng gia quy với tui đó chứ! Mi dựa vào cái gì mà khoá chồng tui lại! 500 năm, tui rốt cuộc nhìn thấy mặt của ảnh rồi, thế mà lại bị bọn mi khoá mất! Mi có còn là người nữa không vậy!
—— Các người là ma quỷ đó à?! Xin gửi huyết thư yêu cầu phía chính phủ thả người! Mau thả cậu ấy ra ngay!
—— nói đi, cần bao nhiêu xiền thì mới thả Hà Thần ra hả? Hôm nay, người đàn ông khống chế toàn bộ mạch máu kinh tế toàn cầu, soái ca Smith* ta đây chờ ngươi đưa ra một cái giá!
*: Nguyên văn là soái bỉ, được gọi như vậy dựa trêи 8 tiêu chuẩn như sau mới gọi là soái ca trong lòng các chị em. 8 tiêu chuẩn như nào thì kéo xuống dưới cùng để biết thêm chi tiết nhen!
—— đám người báo cáo đều là bệnh tâm thần! Mấy người e sợ cái mẹ gì? Báo cáo linh tinh!
—— không chừng là đám người đó đấy, bị Hà Thần chửi toe xác nên trong lòng không vui đây mà
—— mấy ông đừng nói nữa, đề tài này Hà Thần không thích đâu
Làn đạn một mảnh kêu rêи, nhưng phía bên quản lý vẫn không xuất hiện.
Tiêu Hà lại cảm thấy không sao cả, khấu trừ tiền cậu cũng không để bụng, khoá càng tốt, dù sao gần đây cậu vì chyện này cũng không có tâm trạng phát sóng.
Sau khi tắt trang web, cuộc gọi video của Tống Dịch liền gọi đến, cậu thuận tay nhận, dựa đầu lên ghế.
“Phòng phát sóng trực tiếp bị khoá rồi, em phải làm sao đây?” Tống Dịch hỏi cậu.
Cậu dù sao cũng đã hả giận nên hoà hoãn sắc mặt, “Cái gì mà làm sao đây chứ, không phát nữa là được.”
“Ý anh là chuyện chơi game của em cơ.” Tống Dịch biết trò chơi này đối với cậu rất có ý nghĩa.
Tiêu Hà thay đổi tay cầm di động, cổ tay phải hoạt động một chút, “Cứ theo như thường lệ mà chơi thôi.”
“Anh gần đây có lẽ sẽ không chơi game được với em, công việc có phần bộn bề, hơn nữa sau cái chuyện thượng vàng hạ cám đó, thật không có thời gian.”
Tiêu Hà nhìn anh, xung quanh đôi mắt hiện lên bọng mắt thâm, “Cứ làm việc đi, chuyện này em xử lý.”
Tống Dịch xoa xoa đôi mắt, cũng không tranh luận gì, dù sao thì hôm nay cậu mở phát sóng trực tiếp mắng một vài fan là vì anh mà thôi.
Thời điểm anh xem phát sóng trực tiếp, thực ra cũng vui lắm, như lời Tiêu Hà ngày hôm đó vậy, thực sự đã đưa anh hoà nhập làm một với thế giới của cậu rồi.
Anh cười với Tiêu Hà, trợ lý một bên lại gọi anh qua, anh quay đầu lại lên tiếng, sau đó quay lại nói với Tiêu Hà, “Anh vội đi rồi, em không còn việc gì thì ngủ sớm chút nhé, ngủ ngon nha, đại khả ái của anh.”
Tiêu Hà vừa nghe xong, biểu cảm có chút vặn vẹo, đôi mắt rũ xuống liếc anh, có chút không tình nguyện chấp nhận cách gọi này, thấp giọng nói với anh một câu, “Ngủ ngon.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.