Edit: Hinh
Hứa Thanh Hoan rơi vào vòng lặp tử thần.
Cô thích khi Phó Nhất Ngôn có bộ dáng của E thần, nhưng E thần lại chính là Phó Nhất Ngôn.
Cô ghét khi E thần có bộ dáng của Phó Nhất Ngôn, nhưng Phó Nhất Ngôn lại chính là E thần.
E thần khiến cô sùng bái, Phó Nhất Ngôn thì thường xuyên khiến cô mặt đỏ tim đập, còn có tức giận.
Loại cảm xúc này cứ xuất hiện thường xuyên làm Hứa Thanh Hoan vừa vui vừa giận đến sụp đổ, vì vậy cô vô cùng cứng rắn, kiên quyết giữ lời hứa không nói chuyện với Phó Nhất Ngôn.
Suốt một học kỳ, tuy Hứa Thanh Hoan không làm được chuyện không nói chuyện với Phó Nhất Ngôn, nhưng cô đã làm được chuyện không nhìn đến tin nhắn của anh, và không gửi tin nhắn cho E thần.
Môn thi cuối cùng của kỳ thi cuối kỳ kết thúc, Hứa Thanh Hoan đi theo dòng người ra ngoài, đột nhiên mũ áo của cô bị người ta túm lấy, sau đó tóc đuôi ngựa cũng bị túm.
Hứa Thanh Hoan che đầu tức giận quay lại, ”Phó Nhất Ngôn!”
Phó Nhất Ngôn cười buông tay, chậm rãi tiêu sái đi theo sau cô, nhắc nhở: ”Bạn cùng bàn, một học kỳ rồi.
”
”…”
Đi ra khỏi tòa nhà dạy học, hai tay Hứa Thanh Hoan đút vào túi, ngửa đầu nhìn khoảng không trên bầu trời, ”A, hôm nay thời tiết thật đẹp.
”
”Hôm nay tuyết rơi.
” Phó Nhất Ngôn đứng bên cạnh, nghiêng đầu nhìn cô, ”Hứa Thanh Hoan, chúng ta nói lời giữ lời, được không?”
Hứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-kha-ai-can-toi/2762039/chuong-30.html