Edit: Hinh
Phó Nhất Ngôn không ngờ được Hứa Thanh Hoan lại chơi đến trò đổi chỗ này, anh đứng lên dọn dẹp sách.
Hứa Thanh Hoan vẫn vô cùng nghiêm túc viết thành phần quan trọng của axit photphoric Ca (H2PO4),rồi lại viết thành phần của axit sunfuric Fe (NH4)2 (SO4)2, hoàn toàn không ngẩng đầu.
Phó Nhất Ngôn đột nhiên nở nụ cười, lễ phép nói với thầy giáo: ”Thầy, em biết rồi, em sẽ đổi ngay, thầy cứ đi trước đi.
”
Vương Chí nhìn tình hình tự học của học sinh sau đó rời đi.
Phó Nhất Ngôn cười gõ bàn Hứa Thanh Hoan, cúi người đến gần lỗ tai cô nói: ”Học ủy, thi đại học cố lên.
”
Cuối cùng Hứa Thanh Hoan vẫn không nhịn được, nâng tay vân vê lổ tai, theo bản năng nói lại câu tiếng Pháp hôm qua của chú nhỏ, ”Ah, mon Dieu, Ah!”
Giọng điệu vô cùng giống ”A, phiền chết mất, a!”.
Phó Nhất Ngôn bật cười, ”Học tiếng Pháp rất giỏi.
”
Hứa Thanh Hoan không ngờ Phó Nhất Ngôn lại dỗi cô, dừng bút ngửa đầu, ”Không chịu nổi nữa, cậu muốn sao đây!”
Hứa Thanh Hoan ngửa đầu mười phần khí thế, vô cùng nhuần nhuyễn phát tiết sự tức giận, ”Thầy kêu cậu lập tức đổi chỗ kìa, mau đi đổi đi!”
Mắt cô mở to thật to, tròn tròn, lông mi rất dài, rất cong, để lộ má lúm đồng tiền thật sâu, làn da trắng nõn mềm mại, dái tai trắng mềm, hai má vì tức giận mà đỏ lên, vô cùng khiến người ta muốn trêu chọc.
Cuối cùng cô cũng nói chuyện với anh, vậy là được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-kha-ai-can-toi/2762007/chuong-46.html