"Xin lỗi em, anh sai rồi, em đánh anh đi"
Giọng nói Cao Thần bắt đầu run rẩy, anh cúi thấp đầu, lúc nói chuyện hai bả vai cũng run lên.
"A Thần, đừng như vậy"
Nguỵ An Nhiên dường như đã có chút mềm lòng, cô đưa tay muốn chạm vào Cao Thần nhưng đến giữa chừng thì khựng lại.
"Xin lỗi em, Nhiên Nhiên..."
Cao Thần vẫn luôn miệng nhận lỗi.
"Khi đó, quả thực anh có nhắn tin qua lại với hai người con gái. Nhưng chỉ dừng lại ở mức xã giao, không hề có ý định vượt quá giới hạn cho phép."
"Nhưng Nhiên Nhiên, anh biết mình đã sai rồi, hiện tại anh đã hối hận rồi."
"Xin em...cầu xin em làm ơn đừng rời đi"
Cao Thần càng nói càng cúi thấp đầu, giọng nói trở nên nghẹn ngào.
"A Thần, anh đứng dậy, đừng quỳ"
Nguỵ An Nhiên nhắm mắt hít một hơi thật sâu rồi bình tĩnh nói.
Cao Thần không trả lời, cũng không động đậy mà cứ quỳ ở đó.
Nguỵ An Nhiên đứng nhìn anh thật lâu, cũng chẳng lên tiếng.
Không gian trở nên yên tĩnh, chỉ có thể nghe tiếng thở đều đều của cả hai.
Một lúc sau, Nguỵ An Nhiên tiến tới gần Cao Thần ngồi xuống.
Cao Thần nâng mắt lên nhìn cô.
Nguỵ An Nhiên sững sờ nhìn đôi mắt đỏ ửng của anh.
"Đừng khóc"
Nguỵ An Nhiên cau mày đưa tay nâng gương mặt của Cao Thần lên.
"Thực xin lỗi, anh không nên làm thế với em"
Cao Thần kìm nén không được nữa liền bật khóc.
Nguỵ An Nhiên im lặng nhìn Cao Thần thật lâu, nhận ra bản thân mình đã mềm lòng rồi. Giây phút nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-kha-ai-anh-dau-hang/410450/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.