"Khanh Khanh, anh hồi hộp cái gì chứ?" 
Thời Khanh sáng hôm sau liền đem Ngôn Án đến bệnh viện kiểm tra thử. Cả buổi sáng anh cứ đi đi đi lại lại không ngừng, Ngôn Án nhìn đến choáng cả mắt. 
"Bệnh viện bây giờ đều làm việc chậm như vậy?" 
Thời Khanh đưa tay lên nhìn đồng hồ rồi làm ra vẻ không vui. 
"Có kết quả rồi" 
Một y tá cầm theo sấp tài liệu vừa mới khám xong của Ngôn Án bước ra. 
Thời Khanh căng thẳng hiếm thấy, anh đưa tay cầm lấy báo cáo xét nghiệm. 
Ngôn Án cũng đưa mắt nhìn theo, trong lòng cũng hơi căng thẳng. 
"Không có?" 
Thời Khanh đọc một vòng sau đó đưa mắt qua nhìn Ngôn Án. 
"Có thể bị chậm kỳ kinh nguyệt là do cơ thể của cô ấy, không nhất thiết là phải có thai ạ" 
Nữ y tá nhìn thấy biểu cảm thất vọng của đôi vợ chồng trước mặt thì có chút buồn cười giải thích. 
"Cảm ơn" 
Thời Khanh gật gật đầu, trong lòng có chút mất mác. 
Ngôn Án suốt quãng đường trở về nhà luôn giữ im lặng, cô dường như đang suy nghĩ đến gì đó. 
Thời Khanh đưa mắt qua quan sát nét mặt của cô nhiều lần. 
"Xán Xán" 
Anh nhỏ giọng gọi cô một tiếng. 
Ngôn Án nghe anh gọi thì đưa mắt sang nhìn anh. 
"Anh thấy có chút mất mác" 
Thời Khanh dường như đã rất mong chờ vào lần kiểm tra này. 
"Không sao, hiện tại cũng chưa phải là lúc. Chuyện có bảo bối cứ thuận theo tự nhiên đi" 
Ngôn Án thấy hiện tại, con đường sự nghiệp của Thời Khanh vẫn chưa thật sự rộng mở, chưa phải lúc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-kha-ai-anh-dau-hang/410448/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.