Thời Khanh chần chừ ở đó một hồi lâu rồi nhấc chân đi theo sau Ngôn Án.
Ngôn Án đứng trước cửa quán bar đang lấy điện thoại ra gọi xe thì Thời Khanh lái thẳng Maybach đậu ngay trước mặt cô.
"Tiện đường, lên xe, tôi chở cô về"
Thời Khanh đặt một tay lên cô lăng tay kia đặt trên thành cửa lạnh nhạt nói.
Ngôn Án cầ điện thoại vào túi rồi mở cửa ghế sau chuẩn bị vào ngồi.
"Sợ tôi chạm vào cô à? Rất tiếc, hiện tại tôi không có ý định đó đâu"
Thời Khanh nhếch môi cười mỉa mai.
Lời nói này lọt vào tai Ngôn Án khiến cô chấn động một hồi. Ý của anh là, chê cô dơ bẩn, không muốn chạm vào?
Ngôn Án nhanh chóng đóng cửa xe lại rồi lùi về sau. Không nói một lời liền bắt một chiếc taxi gần đó ngồi đi.
Thời Khanh:"???"
Anh đã nói nặng lời quá rồi sao?
"Cháu gái, cháu cãi nhau với bạn trai sao? Lúc nảy bác thấy cháu định lên xe của thanh niên phía trước sau đó lại lui ra"
Bác tài xế thấy gương mặt buồn bã của Ngôn Án thì cất giọng hỏi han.
"Không có ạ"
Ngôn Án tâm trạng nặng nề không muốn nói nhiều nên chỉ giải thích qua loa một câu.
Thời Khanh phía sau vẫn lái xe theo chiếc taxi mà cô ngồi.
Đến khu chung cư đường B. Ngôn Án quét mã thanh toán tiền rồi trở lên nhà.
Đúng là không nên ôm lấy hy vọng nhiều, anh của hiện tại hận cô còn không hết, cô hà cớ gì phải ôm lấy mộng tưởng nối lại tình xưa.
Thời Khanh đậu xe ở gần đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-kha-ai-anh-dau-hang/410422/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.