"Án Án, dạo này cậu lơ mình"
Thiệu Huy im hơi lặng tiếng cả tuần nay bỗng dưng hôm nay đứng trước mặt Ngôn Án mở lời.
"Làm gì có chứ?"
Ngôn Án lười biếng nâng mắt lên nhìn Thiệu Huy một cái.
"Có phải vì cậu ta không?"
Cậu ta ở đây Thiệu Huy nói chính là Thời Khanh.
"Không phải, là do mình muốn"
Ngôn Án nghe Thiệu Huy lại đổ hết mọi chuyện cho Thời Khanh thì cau mài phản bác.
"Án Án"
Nguỵ An Nhiên vào cửa liền thấy Thiệu Huy đến làm phiền Ngôn Án liền nhào đến chặn ngang, kéo tay Ngôn Án đi.
Thiệu Huy đứng sau lưng nhìn theo, đáy mắt có chút âm u đáng sợ.
"Mày nghe tin gì chưa? Bài kiểm tra tháng đợt này điểm Thời Khanh cao nhất khối 12, nhà trường định cử cậu ấy đi thi Học sinh giỏi cấp thành phố đó"
Nguỵ An Nhiên kéo Ngôn Án ra khỏi lớp, vừa đi vừa nói.
Thì ra là vậy, lúc nảy thầy Lâm đến gọi Thời Khanh đến văn phòng bàn chuyện, có lẽ là chuyện này.
Đi được nửa đường thì Thời Khanh và Cao Thần đã quay trở về.
"Đi đâu vậy?"
Thời Khanh đưa hộp sữa chua uống trong tay mình cho cô rồi cúi đầu hỏi.
Ngôn Án đưa tay nhận lấy.
"Tìm anh"
Cao Thần cùng Nguỵ An Nhiên bên kia vẫn đang thấp giọng nói chuyện với nhau.
"Cậu....cậu sẽ đi du học?"
Cao Thần kinh ngạc muốn rớt hàm ra ngoài khi nghe Nguỵ An Nhiên nói về tương lai.
"Ừm, là Chicago University"
Nguỵ An Nhiên khẽ gật đầu, nhìn thẳng vào mắt Cao Thần quan sát từng biểu cảm của anh.
"Đến tận Mỹ sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-kha-ai-anh-dau-hang/410412/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.