Tham quan hết mọi ngóc ngách trong nhà, Thời Khanh nhìn đồng hồ rồi kéo Ngôn Án xuống lầu học bài.
"Làm bài này, không biết thì hỏi anh"
Thời Khanh giảng bài cho Ngôn Án xong thì chỉ cho cô vài bài tập để vận dụng rồi quay người vào bếp.
Ngôn Án từ nhỏ đã thông minh, lại thêm Thời Khanh giảng vô cùng dễ hiểu nên rất nhanh cô đã tiếp thu hết những kiến thức mấy ngày mình nghỉ.
Đang làm bài tập thì bỗng nhiên có một cục bông nhỏ lăn tới cọ vào chân Ngôn Án sau đó tìm được tư thế thoải mái liền gối đầu lên chân của cô mà ngủ.
Ngôn Án cúi đầu nhìn xuống thì thấy Bụng Bự ngoan ngoãn nằm ngủ trên chân mình.
"A? Dễ thương quá"
Ngôn Án đưa tay xoa xoa lên người Bụng Bự, lông mèo mềm mại chạm vào tay khiến cô vô cùng thích thú cúi người ôm hẳn Bụng Bự vào lòng.
"Meow..."
Mèo con Bụng Bự đang ngủ ngon thì bị phá giấc ngủ nên lười biếng kêu một tiếng.
"Meo meo...."
Ngôn Án nghe Bụng Bự kêu thì cũng bắt chước giả tiếng mèo kêu theo.
Thời Khanh từ trong bếp tiến ra bưng hai tô mì và một ly sữa đặt lên bàn.
"Bụng Bự, mau lăn chổ khác"
Thời Khanh thấy mèo nhỏ đang nịnh nọt trong lòng Ngôn Án thì cau mài nói.
"Bụng Bự sao? Đúng là bụng to thật nha"
Ngôn Án ôm lấy Bụng Bự cười nói, cô rất thích bé mèo này.
"Mau vào trong rửa tay rồi ra ăn"
Thời Khanh tiến tới ôm lấy Bụng Bự từ tay Ngôn Án rồi nhìn cô nói.
Ngôn Án luyến tiếc buông chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-kha-ai-anh-dau-hang/410392/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.