Chương trước
Chương sau
Thời Khanh kéo tay ôm Ngôn Án vào lòng, anh đặt tay lên lưng cô xoa nhẹ để an ủi.

"Anh đồng ý với em, ngoan đừng khóc nữa. Được không em?"

Thời Khanh thấp giọng năn nỉ.

Ngôn Án khịt khịt mũi vài cái rồi đưa tay quẹt lung tung trên mặt mình lau nước mắt.

"Khanh Khanh, anh tắm cho em được không?"

Ngôn Án mở to đôi mắt trong veo nhìn Thời Khanh rồi thản nhiên nói một câu.

Thời Khanh cau mày nhìn cô gái trước mặt, anh đang dùng nhiều giây để định hình lại lời cô vừa nói.

Ngôn Án nghiêng đầu sang một bên chờ anh trả lời mình.

Thời Khanh nhếch môi cười rồi bế xốc cả người Ngôn Án lên đi thẳng về phía nhà tắm.

Một lúc lâu từ trong nhà tắm truyền ra những tiếng động làm người khác ngượng đến đỏ cả mặt.

...

Bên phía, Cao Thần và Nguỵ An Nhiên. Anh đưa cô trở về căn hộ quen thuộc của cả hai đã ở trước đó.

Cao Thần vừa đặt Nguỵ An Nhiên xuống giường, cô liền túm tay áo anh giật mạnh một cái khiến cả người anh mất thăng bằng đổ sầm xuống đè lên người cô.

"Nhiên Nhiên, đừng quậy"



Cao Thần thở mạnh một tiếng, thấp giọng nói.

Nguỵ An Nhiên vòng hai tay lên câu lấy cổ Cao Thần không cho anh cơ hội trốn thoát.

"Buông anh ra"

Cao Thần bị khoá chặt cổ, đầu anh gục xuống vai cô.

"Làm tình đi"

Bỗng nhiên Nguỵ An Nhiên trở người lại khiến Cao Thần nằm gọn trên giường, cô thì ngồi trên bụng anh.

Nguỵ An Nhiên mở đôi mắt gợi tình nhìn thẳng vào mắt Cao Thần nói một câu.

"Nhiên Nhiên, em say rồi, chuyện này ngày mai chúng ta nói tiếp nhé"

Cao Thần đỡ trán, cố gắng kìm chế bản thân nói một câu.

Hiện tại cô vẫn chưa hẳn là tha thứ cho anh, nếu anh còn lợi dụng lúc cô say làm ra chuyện cầm thú này, chắc chắn Nguỵ An Nhiên sẽ hận anh cả đời mất.

Mặc dù chuyện này khiến Cao Thần vô cùng thích thú nhưng với hoàn cảnh hiện tại vẫn biết tự kìm chế lại sẽ tốt hơn.

Nguỵ An Nhiên chớp mắt nhìn Cao Thần thật lâu.

"Em tha thứ cho anh"

Lát sau cô mở miệng nói một câu rồi tự đưa tay cởi áo mình đang mặc ra quăng thẳng xuống nền nhà.

Cao Thần đưa tay đỡ trán không dám hành động lung tung. Yết hầu anh lăn thật nhanh, không ngừng nghỉ.

Nguỵ An Nhiên đã cởi bỏ lớp quần áo vướng víu của mình liền đưa tay cởi quần áo Cao Thần.

Cởi xong áo sơ mi của anh, Nguỵ An Nhiên vô cùng chật vật với thắt lưng của anh.

"A Thần, cứng..."

Nguỵ An Nhiên giật thật mạnh vào khoá thắt lưng của Cao Thần nhưng vô ích.

Cao Thần nghe vậy thì lấy tay Nguỵ An Nhiên đặt vào chốt khoá ấn nhẹ một cái thắt lưng được mở ra.

"Đến đây được rồi, còn lại để anh, nhé?"

Cao Thần lần nữa lấy lại thế chủ động, anh đem Nguỵ An Nhiên đặt dưới thân mà nâng niu.

Ở với nhau đã lâu nhưng đây là lần đầu tiên cả hai làm loại chuyện này nên Nguỵ An Nhiên chưa thích ứng kịp. Tất cả đều do một tay Cao Thần lão luyện dẫn dắt.

....

"Khanh Khanh, anh xem..."

Ngôn Án cầm laptop từ trong phòng chạy ra gọi Thời Khanh.

Anh nghe tiếng Ngôn Án gọi quay sang thì thấy cô đang chân trần chạy trên nền nhà.

"Đi từ từ"

Thời Khanh thấp giọng nhắc nhở một câu.

"Anh nhìn xem, cái này"

Ngôn Án đặt laptop lên bàn, chỉ chỉ tay vào màn hình bảo Thời Khanh xem.

Thời Khanh híp mắt lại nhìn nội dung trên màn hình máy tính.

[Nam nghệ sĩ trẻ mới nổi Thời Khanh của WNW bị chụp trộm khi đang bên cạnh bạn gái ở TTTM]

"Con m* nó, chụp đẹp vậy à?"

Thời Khanh nhếch môi cười khi nhìn thấy tấm hình bị chụp trộm.

Ngôn Án"???" Không tức giận mà người lại còn vui vẻ như vậy?

Thời Khanh kéo xuống xem bình luận phía dưới.

[Nam chính và nữ chính của tiểu thuyết nào đây?]

[Bóng lưng này đậm con m* nó chất ngôn tình rồi]

[Đây là Thời Khanh sao? Bên cạnh cậu ấy là ai vậy?]

[Đừng chỉ khen Thời Khanh, tôi thấy cô nàng bên cạnh cũng không thua kém đâu. Chắc là tiểu tiên nữ nào đó]

[Nhìn bóng lưng của cô gái đó sao trông quen mắt vậy nhỉ?]

Bên cạnh một số bình luận tích cực thì cũng có vô số ý kiến trái chiều.

[ Chưa nổi tiếng mà đã có bạn gái rồi sao?]

[Chấp nhận làm nghệ sĩ rồi mà lại yêu đương sớm như vậy à?]

[Từng làm fan của cậu ta nhưng bây giờ thì tạm biệt]

[Lo yêu đương thì mau rút khỏi giới giải trí đi]

Ngôn Án thấy Thời Khanh thích thú đọc những cmt tiêu cực thì nhanh chóng đóng máy tính lại.

"Em đóng làm gì?"

Thời Khanh mím môi nhìn sang Ngôn Án bất mãn.

Ngôn Án chưa kịp trả lời thì điện thoại của Thời Khanh reo lên, là Cao Thần gọi đến.

"Khanh ca, cậu đến công ty một lát"

Giọng nói vui vẻ, tràn đầy sức sống của Cao Thần truyền vào tai Thời Khanh.

"Ừm"

Thời Khanh lười biếng đáp một tiếng. Chắc hẳn là chuyện anh và cô lên hotsearch sáng nay rồi.

"Ở nhà đợi anh, khi nào anh về chúng ta sẽ qua nhà cũ một chuyến"

Thời Khanh đứng dậy đưa tay xoa đầu Ngôn Án rồi ôn nhu dặn dò.

Ngôn Án gật gật đầu nhỏ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.