Nàng nghỉ đi.
Hắn bỏ đi, cô vẫn đứng đó, nhìn theo hắn đến khi khuất bóng. Cô chạy lại giường gọi Y Y, có phần trách mắng:
-Em ngủ thật sao? Hắn dám giở trò với ta mà em không đến giúp ta.
-Tiểu thư, cô bảo em ngủ, nên…Cô không nói trước nên…Tiểu thư, em không cố ý, cô đừng giận em.
-Haizz…Thôi được rồi. Nhưng tại sao hắn biết em với ta đổi trang phục nhỉ? Lạ thật. Thôi, mau đi ngủ sớm, tốt cho da…
Sáng hôm sau…
-Tiểu thư, tiểu thư, hôm nay cô phải theo Thái tử đến thỉnh an Hoàng Thái hậu, sau đó là Hoàng thượng,…
Cô ngáp dài, vẫn mơ màng không muốn mở mắt:
-Mấy giờ mà sớm vậy…à canh mấy rồi?
-Dạ? Đã qua canh 5 rồi tiểu thư, cô mau dậy kẻo lỡ giờ tốt.
-Hả? Mới hết canh 5 mà đã phải dậy rồi sao? Vô lí. Bình thường ta ít nhất còn được ngủ đến 7h sáng.
-Ây da, tiểu thư mau dậy thôi.-Nói rồi kéo cô dậy bằng được, đã vậy còn kêu cô ‘’nặng’’.
Y Y đem đồ dùng sinh hoạt đến cho cô đánh răng, rửa mặt, ấy vậy mà cô vẫn chưa tỉnh ngủ. Đánh răng nhắm mắt, rửa mặt cũng nhắm mắt, thay trang phục lại nhắm mắt,… Đến khi Y Y trang điểm xong cho cô, nói cô chuẩn bị, Thái tử sắp đến.
-Dù sao cũng chưa đến giờ, ta cứ ngủ thêm chút nữa, còn lâu ‘’biến thái’’ mới đến. Y Y đến nhà bếp chắc không biết.-Cô tự nói tự nghe.
Ai mà biết do cô buồn ngủ quá, vừa lên giường đã ngủ, chẳng khác gì nhân vật Nobita trong cuốn truyện tranh cô hay đọc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-hy-tram-chinh-la-hoang-hau-cua-nang/36116/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.