"Buông nó ra!"
Cảnh Lang giận dữ hét. Cảnh Tiểu Lang vùng vẫy, bốn móng vuốt nhỏ huơ quào loạn xạ, giơ nanh toét miệng dứt khoát kêu "Ngao ô".
"Tiểu bất điểm, đàng hoàng yên tĩnh một chút cho dì!"
Nghiêm Tinh có chút không nhịn được, móng vuốt Cảnh Tiểu Lang đụng phải ngón tay cô, cào bị thương lớp da.
"Ngao ô! !"
Cảnh Tiểu Lang cũng không để ý tới cô, há miệng định hướng tới cắn. Nghiêm Tinh chẳng qua chỉ thoáng dời tay, níu chặt cổ bé con, dùng sức hướng xuống vung lắc.
"Ô ô ô!"
Cảnh Tiểu Lang chỉ cảm thấy choáng váng một trận, lại không thể làm gì. Nghiêm Tinh cảm thấy chơi như vậy rất vui, dần dần tăng thêm lực đạo trên tay.
"Mẹ, cứu con với! Tiểu Lang khó chịu quá!"
Cảnh Tiểu Lang 'gào khóc' kêu lên. Cảnh Lang nhìn thấy đau lòng, một tay hướng tới trước, tấn công cổ Nghiêm Tinh.
"Trả đứa nhỏ lại cho mình!"
Nghiêm Tinh lui về sau một bước, né tránh.
Cảnh Lang từng bước ép sát, lại thủy chung không thể đoạt lại Cảnh Tiểu Lang từ tay Nghiêm Tinh.
"Còn tới, mình liền bóp chết nhãi sói con này!"
Trong mắt Nghiêm Tinh lóe lên hung ác, sắc mặt âm lãnh, cùng với biểu cảm vừa rồi hoàn toàn ngược lại.
Cảnh Lang lập tức ngừng bước chân, lo lắng nhìn Cảnh Tiểu Lang trong tay cô.
"Ô ô ô! Mẹ ơi, Tiểu Lang rất sợ!"
Cảnh Tiểu Lang ô a.
"Nghiêm Tinh!"
Tay Cảnh Lang nắm chặt thành quyền, lại không thể làm được gì. Chỉ có thể trơ mắt nhìn con mình trở thành đồ chơi trong tay đối phương.
"Cảnh Lang!"
Dương Mỹ Linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-hong-mao-va-dai-hoi-lang-co-be-quang-khan-do/1502543/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.