"Ô~~~~~~~~~~"
Vương Chỉ Hinh thì tìm đồ trong quầy tủ, bé con màu đỏ thì vẫy vẫy đầu, ở bên chân cô đi thành vòng tròn tới lui, thật thấp kêu to.
"Như Ca, đói bụng rồi phải không, trước ngoan ngoãn đợi chị một xíu nga~"
Vương Chỉ Hinh cúi người xuống, sờ sờ cái đầu nhỏ, tiểu mao cầu hưởng thụ cúi đầu, híp mắt, há mồm kêu một tiếng. Dường như rất hưởng thụ Vương Chỉ Hinh vuốt ve.
Bình sữa bú của trẻ sơ sinh từ trong góc tủ lăn xuống, Vương Chỉ Hinh vội vàng tiếp lấy. Đúng là cái này, năm đó thời điểm Vương Chỉ Hinh lần đầu tiên mang Giản Như Ca về nhà, chính là dùng cái bình sữa này đút ăn. Đầu tiên cô lấy trong tủ lạnh ra sữa bò rót vào chén dùng lò vi ba hâm nóng, trong lúc đó, tiểu mao cầu vui vẻ ngoe nguẩy cái đuôi thô to, tung tăng thẳng hướng đầu gối của Vương Chỉ Hinh nhảy lên.
"Như Ca, đừng làm rộn~"
Vương Chỉ Hinh nhẹ nhàng vỗ đầu, tỏ ý cô an tĩnh ngồi xuống.
"A ô ~~~~~~~~"
Hai mắt to tròn của tiểu mao cầu chớp chớp, nhút nhát ngồi thẳng người, huơ móng vuốt nhỏ gãi mặt. Tựa hồ không hiểu lời của Vương Chỉ Hinh.
"Như Ca, nằm xuống!"
Nhìn bộ dạng nọ của tiểu mao cầu, Vương Chỉ Hinh bật thốt lên.
"Ô?"
Bốn cẳng của tiểu mao cầu duỗi thẳng, đè thấp người, nằm trên mặt đất. Mắt đen láy ti hí dao động dè chừng len lén liếc nhìn Vương Chỉ Hinh.
"Thật ngoan~"
Vương Chỉ Hinh cúi người, vỗ cái đầu nhỏ của bé con. Như Ca của cô quả không thay đổi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-hong-mao-va-dai-hoi-lang-co-be-quang-khan-do/1502476/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.