Đầu ngón tay Cảnh Lang nhẹ nhàng hoạt động trên bụng Lục Hồng,
"Cảnh Lang..."
Lục Hồng khó chịu kêu một tiếng.
"Ừm, bảo bối?"
Cảnh Lang hôn lên mái tóc của cô.
"Em mệt lắm..."
"Ngủ đi, chị ở bên cạnh nhìn em."
Cảnh Lang tự mình nói chuyện, không chút nào phát hiện bất mãn trong giọng nói Lục Hồng.
"Vậy chị cũng ngủ đi."
Lục Hồng bắt được cái tay tác quái nọ, trong giọng nói đã mang theo một tia không kiên nhẫn.
"Chị không ngủ được..."
Cảnh Lang giống như vô tội nói.
"Không muốn ngủ liền lăn xuống giường cho em!!!"
Lục Hồng tức giận lớn tiếng quát, sút Cảnh Lang một cước, cũng vì vậy liên lụy hạ thể bị đau,
"Ui da~"
Không nhịn được rên lên.
"Bảo bối~ thiệt dung dữ~~"
Cảnh Lang lèm bèm, một bên xoa hông của mình, tay phải thuận thế muốn mò đến gốc trong bắp đùi Lục Hồng.
"Cảnh Lang!"
Lục Hồng lớn tiếng quát, hướng cô ném ánh mắt cảnh cáo, đẩy tay cô ra.
"Bảo bối, em lại hiểu lầm chị rồi. Chị chỉ muốn xem thử vết thương của em thôi."
Cảnh Lang nghiêm túc nói, trong con ngươi tràn ra đau lòng.
Cảnh Lang bày ra vẻ mặt vô tội, chỉ cần gắn thêm cho cô cái đuôi giả, với hai cái lỗ tai, liền triệt để biến thành một con sói vô lại cợt đùa làm nũng.
Đối mặt trước Cảnh lang như vậy, Lục Hồng ngược lại không thích ứng kịp. Trong ấn tượng của cô, Cảnh Lang có lẽ là một người vô tình lạnh lùng, mặc dù đối xử với cô rất tốt, nhưng cũng chỉ vì muốn chống đỡ lại cô đối với cô ấy thờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-hong-mao-va-dai-hoi-lang-co-be-quang-khan-do/1502472/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.