Bởi vì chuyện ban sáng, thẳng đến chạng vạng tối, Lục Hồng vẫn một bộ uể oải. Cảnh Lang đau lòng, khuyên cô vào trong phòng nghỉ nghỉ ngơi. Lục Hồng lắc đầu, ngồi trên salon lật sang trang cuốn tạp chí. Cả một buổi chiều, thỉnh thoảng ánh mắt Cảnh Lang sẽ dời đến trên người Lục Hồng, nhưng chỉ cần Lục Hồng ngẩng đầu lên, cô lại ngoan ngoãn xem tài liệu trên tay. Cực kỳ giống một đứa nhỏ phạm lỗi, Lục Hồng không khỏi buồn cười, trộm cười khúc khích.
Mặt Cảnh Lang đỏ bừng ho khan vài tiếng, lấy cái này để tránh bối rối.
"Chậc~ bộ dạng mắc cỡ này là cho ai xem vậy?"
Lục Hồng hiếm thấy trêu chọc, Cảnh Lang ngược lại mừng rỡ như điên,
"Biết mà còn hỏi."
Nói xong, hướng Lục Hồng ném ánh mắt quyến rũ. Lục Hồng cố ý quay đầu sang nơi khác, mặc kệ cô.
Thật vất vả chịu đựng đến giờ tan sở, Cảnh Lang ngáp một cái thật to, duỗi người.
"Ăn cơm trước hay là đi tiệm sủng vật trước?"
"Ăn cơm!"
Lục Hồng gần như đối với đề nghị đi tiệm sủng vật của Cảnh Lang một chút thiện cảm đều không có.
"Tuân lệnh, nữ vương bệ hạ của thần."
Cảnh Lang nắm lấy tay cô, hôn một cái.
"Cảnh Lang, bộ dạng buồn nôn này của chị là muốn cho ai xem vậy?"
Lục Hồng cao ngạo rút tay về, để lại cho cô bóng lưng cao cao tại thượng. Cảnh Lang cũng không tức giận, mỉm cười bước nhanh theo sau. Dù sao cô cũng mơ hồ nhận ra thái độ Lục Hồng đối với cô đã thay đổi.
Trên đường đi, Cảnh Lang đề nghị món
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-hong-mao-va-dai-hoi-lang-co-be-quang-khan-do/1502460/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.