Khi mặt trời lặn xuống, quả nhiên Đỗ Phi Phi vội vàng đuổi hai con dê gầy trở về.
Diệp Thần nhìn bộ dạng gầy tong teo của hai con dê cười không ngừng.
Lục Xung Hàng thở dài: “Ở nơi này đều là dê vừa béo vừa lớn.” Thật không biết nàng tìm ở đâu được hai con dê như thế này về.
Diệp Thần nói: “Vật hiếm mới quý.”
“Cũng thế, dù sao chỉ tìm cớ muốn nàng tránh đi.”
Diệp Thần híp mắt cười nói: “Ta đánh cược, con dê này là mua về.”
Vừa dứt lời, Đỗ Phi Phi đã đánh dê đến trước mặt hai người.
Lục Xung Hàng nói: “Mất bao nhiêu bạc?”
Đỗ Phi Phi vui vẻ cười nói: “Không nhiều lắm. Mười lượng.”
……
Lục Xung Hàng quay đầu nhìn Diệp Thần, chậm rãi nói: “Ngươi coi trọng điểm ấy của nàng?”
Diệp Thần nói: “Đó chỉ là một phần ngàn.”
Đỗ Phi Phi dò hỏi: “Đối tượng trong câu chuyện của các ngươi, là ta sao?”
……
Lục Xung Hàng im lặng thở dài: “Nhìn mà thở dài.”
Ngay đêm đó, Diệp Thần và Đỗ Phi Phi ở lại, Lục Xung Hàng rời đi.
Đỗ Phi Phi bất an nói: “Như vậy chúng ta có bị coi là tu hú chiếm tổ chim khách hay không?”
Diệp Thần nằm ở trên giường miễn cưỡng nói: “Nàng cảm thấy sư phụ ta là chim khách?”
Đỗ Phi Phi vội vàng phủ nhận: “Đương nhiên không phải.”
Diệp Thần cười tủm tỉm nhìn nàng, ánh nến phản chiếu trong con ngươi hắn như đang nhảy múa, khiến trong lòng Phi Phi không hiểu sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-hong-mao-roi-vao-tay-dai-sac-lang/2522411/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.