Hoàng hôn, Nghiêm phủ.
Diệp Thần, Đỗ Phi Phi một đường đi vào trong không thấy bóng dáng của bất cứ gia đinh nào, tòa nhà to như vậy lại yên tĩnh đến đáng sợ.
Đỗ Phi Phi nói: “Không phải chạy trốn hết rồi chứ?”
Diệp Thần hỏi ngược lại: “Nàng nói xem?”
Đỗ Phi Phi suy nghĩ một chút nói: “Không có khả năng.” Nếu Đường Môn mang khí thế hùng hổ mà đến, tất nhiên sẽ chuẩn bị thiên la địa võng, đám người kia sao có thể bỏ trốn dưới mí mắt của bọn họ được?
Diệp Thần nói: “Là tuyệt đối không có khả năng.”
Nói xong, lại nghe thấy phía chính sảnh có âm thanh ầm ỹ càng lúc càng lớn.
Hai người bước nhanh qua hành lang, thấy sân lớn phía trước chính sảnh nhốn nháo rất nhiều người, binh khí đủ mọi kiểu dáng xen kẽ ở trong bóng người.
Đỗ Phi Phi nói: “Quả nhiên là lúc ăn cơm, nhiều người kéo đến như vậy.”
Diệp Thần nói: “Ồ? Thế vì sao bọn họ đều đứng?”
Đỗ Phi Phi thản nhiên nói: “Nhiều người như vậy, sẽ tốn rất nhiều gạo, lấy bản chất keo kiệt trời sinh của Nghiêm Tố Thanh, nhất định không muốn.”
“Cho nên hiện tại bọn họ đang đàm phán?”
“Ừ.”
“Vậy nàng có muốn tham gia hay không?”
“Thực khách nhiều như vậy, cho dù có thêm ta, cũng không ngăn được.” Đỗ Phi Phi phi ý thức rất rõ về bản thân mình.
Diệp Thần mỉm cười nói: “Ta nói tham gia là cùng đến xin thịt ăn.”
Đỗ Phi Phi vuốt cằm suy xét: “Nếu như có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-hong-mao-roi-vao-tay-dai-sac-lang/2522407/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.