Từ Nghiêm phủ đi ra, Đỗ Phi Phi thật cẩn thận theo phía sau Diệp Thần.
Phố xá huyên náo, khiến cho nàng ba lần bốn lượt muốn mở miệng đều bị tiếng ồn đè lại.
Khi đi đến cửa tiệm cơm thứ ba, rốt cục nàng không nhịn được mà hô lên: “Diệp Thần……”
Diệp Thần dừng bước quay đầu.
Khí thế của Đỗ Phi Phi lập tức tan biến hết, “…… Đại nhân.”
Diệp Thần nhướng mi vẻ dò hỏi.
“Ta đói bụng, chúng ta dừng lại nghỉ ngơi ăn chút gì đó đi.”
Diệp Thần không nói một lời, nhưng bước chân lại chuyển vào bên trong tiệm cơm.
Đỗ Phi Phi lập tức vui sướng đi theo hắn, nhưng còn chưa đi được vài bước, lại thấy Diệp Thần xoay người đi ra: “Không còn chỗ sao?” Nàng thấy hai tiệm cơm lúc trước đâu có nhiều người nha.
“Phi Phi, Diệp đại hiệp!” Tiếng hô lớn vui mừng từ bên trong truyền ra.
Đỗ Phi Phi theo tiếng hô nhìn lại, thấy Đường Tinh Tinh vén lên tấm rèm cửa vội vàng đi ra. Phía sau bức rèm dập dờn, khuôn mặt Đường Hồ Lô trầm như nước.
Bước chân Đường Tinh Tinh vừa lớn lại nhanh, lập tức vọt tới trước mặt bọn họ, “Thật sự là quá khéo, giang hồ đồn đại Diệp đại hiệp và Kiếm Ma đồng thời mất tích, không ngờ lại gặp các ngươi ở chỗ này. Thật sự quá tốt rồi, ta còn đang có việc muốn hai người giúp đỡ.”
Đỗ Phi Phi đột nhiên nhớ tới lời nói của Nghiêm Tố Thanh, trong lòng sáng tỏ.
Diệp Thần chậm rãi mở miệng: “Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-hong-mao-roi-vao-tay-dai-sac-lang/2522404/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.