Vu Hữu Chúc nhỏ giọng nói: “Quá không nể mặt rồi.”
Ôn Đình Lam ngược lại không hề bất ngờ, “Nếu Diệp Thần có thể vì người khác mà để chính mình chịu thiệt, như thế hắn sẽ không phải Diệp Thần.”
Diệp Thần nhíu mi, từ chối cho ý kiến với lời nói nửa khen nửa chê của hắn, lạnh nhạt nói: “Có điều các ngươi cũng không cần vội vã thành thân.”
Ôn Trọng Viễn sửng sốt một chút, nói: “Hay là Diệp công tử đồng ý mời lệnh tôn ra mặt……”
Ánh mắt Diệp Thần liếc lại.
Ôn Trọng Viễn nhất thời cảm thấy lời nói vừa rồi của mình thật ngu xuẩn.
Diệp Hạc Niên là nhân vật như thế nào, trong chốn quan trường có tiếng là kẻ lão luyện, hắn có thể leo lên địa vị của ngày hôm nay không phải hoàn toàn là do có khả năng, mà là hắn biết cách khôn khéo qua lại giữa các thế lực, lại không để bản thân dính líu tới phiền toái. Người như vậy sao có thể vì chuyện kết hôn của một người không quen biết mà đắc tội Nam Dương vương?
Diệp Thần chậm rãi nói: “Bởi vì Nam Dương vương gần đây không rảnh để lo những chuyện nhỏ nhặt này.”
Ôn Trọng Viễn và Ôn Đình Lam đưa mắt nhìn nhau.
Ôn Trọng Viễn hỏi dò: “Ý của Diệp công tử là?”
Bởi vì gần đây hắn đang bận mưu phản.
Đỗ Phi Phi âm thầm trả lời ở trong lòng.
Diệp Thần nói: “Bởi vì gần đây hắn đang bận rộn đối phó với Cẩm Tú hầu.”
Ôn Đình Lam ngạc nhiên nói: “Cẩm Tú hầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-hong-mao-roi-vao-tay-dai-sac-lang/2522384/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.