Cứ cho là Đường Khôi Hoằng vẫn muốn giả ngu, nhưng cũng hiểu được Kiếm Thần đại nhân đang nổi giận.
“Diệp đại hiệp nói đùa.” Hắn dừng một chút, giọng điệu biến đổi, mang theo vài phần lạnh lẽo, “Đường Môn không phải lò sát sinh, nào có thể để người khác mặc sức hiếp đáp?”
Đỗ Phi Phi và Đường Bất Dịch đều ngửi thấy được giữa hai người có thoang thoảng có mùi khói súng.
Đường Bất Dịch hưng phấn, con ngươi vốn lạnh như băng nháy mắt tràn đầy ánh sáng nhiệt tình, sáng ngời nhìn Đường Khôi Hoằng.
Đỗ Phi Phi cũng rất lo lắng. Nếu Đường đại chưởng môn lần này thật sự quyết định liều mạng, thì chuyện nàng bị đẩy lên phía trước làm khiên thịt là điều không phải nghi ngờ.
“Ta rất nghiêm túc.” Diệp Thần lười biếng đá bậc thang mà Đường Khôi Hoằng đã bày sẵn xuống.
Nếu không phải không khí quá khẩn trương và áp lực, Đỗ Phi Phi thật sự rất muốn vỗ tay khen ngợi hắn. Dù biết rõ là phải chết, mà vẫn có thể ghé đầu về phía trước như thế, cần phải có dũng khí phi phàm và cá tính muốn chết như thế nào mới dám nha.
Nàng lại vì hành động không lựa chọn Vinh thịt lợn lúc trước của mình mà vô cùng đau lòng.
Sắc mặt Đường Bất Dịch thâm trầm.
Diệp Thần là truyền thuyết bất bại. Hơn nữa năm đó hắn cùng với thiên hạ đệ nhất cao thủ Thanh Vân thượng nhân ở Nga Mi đại chiến một trận, sau đó ái mộ lẫn nhau, cuối cùng kết làm bạn tri kỉ. Nếu tùy tiện trở mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-hong-mao-roi-vao-tay-dai-sac-lang/2522256/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.