Hắn đến tột cùng là Kiếm Thần thật hay là Kiếm Thần giả?
Đỗ Phi Phi rối rắm cả đêm, cho nên ngày tiếp theo rời giường, hốc mắt thâm đen, hai tròng mắt vô hồn, tinh thần uể oải.
Khi ra khỏi cửa, Diệp Thần nhìn nàng, lời nói thấm thía: “Thường xuyên có mộng xuân đối với thân thể không tốt đâu.”
Đỗ Phi Phi đập đầu vào khung cửa.
Vôi quét trên tường rơi xuống như bụi phấn.
Bóng người Diệp Thần đã đi ra ngoài lại lui trở về, hỏi: “Nhũn chân rồi sao?”
Đỗ Phi Phi ôm khung cửa lườm hắn một cái!
— Kiếm Thần trong truyền thuyết khí chất cao nhã, nhân phẩm tuấn tú, tuyệt đối không thể là người như vậy! Ừ, hắn nhất định là giả!
Nếu không…… nàng cùng họ với hắn!
Rời khỏi quán trọ, bọn họ bắt một cái xe ngựa đi về phía Tây.
Tuy rằng lúc trước Đỗ Phi Phi đã hạ quyết tâm, trong ba tháng này phải thận trọng từ lời nói đến việc làm, không cần thiết quyết không nhiều lời với hắn, nhưng lúc này lại nhịn không được hỏi: “Chúng ta đi nơi nào?”
“Thục Trung.”
“Đến Đường Môn sao?” Tinh thần Đỗ Phi Phi rung lên.
Nội chiến lúc trước ở Đường Môn đã hại chết hai người, một trong số đó là muội phu của Đường đại chưởng môn. Tin tức truyền về Trung Nguyên, chấn động một thời.
Phần lớn đều là sung sướng khi người khác gặp họa. Bởi vì Đường Môn có tiếng là bao che khuyết điểm, lại am hiểu dụng độc, cho dù người có võ công cao cường, gặp bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-hong-mao-roi-vao-tay-dai-sac-lang/2522241/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.