Chuột yêu nhìn bộ dạng đầy sửng sốt của Nguyệt Vô Phong, mở miệng hỏi lại: “Ngươi yêu nàng sao?”.
"Yêu, rất yêu". Nguyệt Vô Phong trả lời ngay.
"Ngươi muốn Phù Dung trâm làm gì?”. chuột yêu lại hỏi, đồng thời tránh khỏi tay Nguyệt Vô Phong, muốn kéo giãn khoảng cách với hắn.
Nguyệt Vô Phong cười khổ giơ bông hoa khô héo đang cầm trong tay ra cho hắn nhìn: “Bây giờ nàng đã biến thành bộ dáng này, chỉ có Phù Dung trâm mới có thể giúp nàng khôi phục, ngươi nghĩ còn cách nào khác sao?”.
Chuột yêu khiếp sợ, thật lâu mới nói: “Nàng là yêu, ngươi là người, các ngươi không cùng một chủng tộc ngươi vẫn có thể chấp nhận con người nàng ấy sao?”.
Thần đèn nghe đến đây chậc chậc hai tiếng, đảo mắt nhìn hai người một lượt, sau đó liền bay vào trong chiếc đèn Linh Lung nghỉ ngơi, loại chuyện vớ vẩn này hắn không có hứng thú, tình yêu như vậy hắn cũng đã từng nếm qua, nhưng lại chẳng hề ngọt ngào thậm chí còn cực kỳ mất mặt, nên từ rất lâu hắn đã từ bỏ không muốn theo đuổi vấn đề kiểu này nữa.
Khi nghe chuột yêu hỏi, Nguyệt Vô Phong tinh ý nhận thấy trong mắt chuột yêu có một tia do dự cùng kinh ngạc, hắn đột nhiên hiểu rõ, nhẹ nhàng gật đầu khẳng định và nói: “Ngươi biết, lúc ta và nàng gặp nhau, căn bản ta cũng không biết nàng là yêu, khi đó ta chỉ biết ta chiếm tiện nghi của nàng, sẽ phải chịu trách nhiệm. Sau này khi dần dần tiếp xúc, ta phát hiện ta ngày càng thích nàng, ở trên người của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-hon-hoa-nguyet-da/7770/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.