"Thập Dạ ca ca? Ngươi không vui sao?”. Hai tay Heo con dâng lên thủy tinh cầu, trong mắt mang theo một tia giảo hoạt.
Thập Dạ không nháy mắt, nhìn chằm chằm đóa hoa nhỏ bình thường trong thủy tinh cầu, không khỏi cúi đầu nở nụ cười: “Cũng chỉ là một đóa hoa nhỏ rất bình thường, rất xấu".
Ngón tay của hắn nhẹ nhàng đặt lên quả cầu thủy tinh, nhẹ giọng nói: “Tiểu Hoa, hiện tại ta đã không còn bất kỳ trở ngại gì nữa rồi, ngươi nói ta nên nhốt ngươi vào trong quả cầu thủy tinh của ta cả đời, hay nên đặt ngươi trên giường của ta cả đời".
Heo con bĩu môi, kéo cằm nhìn Thập Dạ thật lâu, mới chậm rãi nói: “Thật ra thì Hoa tỷ tỷ đúng là không tệ á……… ngươi đối với nàng tốt hơn một chút, nàng cũng sẽ đối với ngươi tốt hơn, nếu ngươi thật sự vẫn dùng sức mạnh, có lẽ nàng sẽ khô héo. Đúng rồi, cái cô nàng mắt đỏ đâu rồi, biến mất?”.
"Đuổi theo con thỏ nhà nàng......"
"A, hoá ra là như vậy." Heo con ngây thơ gật gật đầu: “Không trách được, trong lòng ngươi tịch mịch, cũng muốn tìm Hoa Yêu tới chơi, ha ha......" Hắn nhìn thấy ánh mắt Thập Dạ lộ ra hung ác với hắn, chạy nhanh như một làn khói.
Vừa chạy vừa kêu: “Thập Dạ ca ca, ta đã trả xong ơn cứu mạng của ngươi, lần sau ta chỉ giúp Hoa tỷ tỷ thôi, cho nên...... Ngươi không cần tìm thêm phiền toái cho ta”..
Thập Dạ đối với hắn mắt điếc tai ngơ, tròng mắt đen lạnh lẽo thâm thúy mang theo dịu dàng, hắn cúi đầu ngưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-hon-hoa-nguyet-da/7767/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.