Lúc đầu Hoa Yêu và Nguyệt Vô Phong không nói chuyện nhiều, mà bây giờ hai người đàn ông này ngồi chung một chỗ nâng cốc nói cười, kể một ít chuyện vụn vặt, cũng rất thú vị.
Con chim hồng đang bay lượn, Thụ Yêu Đoạn Tả Mộc cũng không cam chịu tịch mịch, bu lại, sau khi Hoa Yêu thay bọn họ giới thiệu một phen, ba người đã quen thuộc nhau, chủ đề tiếp theo cũng xoay xung quanh trên người của Nguyệt Vô Phong.
Đoạn Tả Mộc hỏi: “Nha đầu Hoa Nhiễm kia, tại sao lại quan tâm ngươi vậy? Trên đường đi, ta cũng không thấy ngươi tốt ra sao?”.
Nguyệt Vô Phong cảm giác say, cười nói "Nha đầu Hoa hoa cũng không phải là ngươi, nếu ngươi thấy ta thật tốt, thì có chuyện rồi".
Hoa Yêu cầm chiếc đũa gắp đậu phộng gõ vào trên đầu hắn: “Tiểu tế, không cho phép vô lễ với Thụ bá bá, ngươi đừng nhìn hắn tuổi đã cao, dáng dấp xấu một chút, miệng không mọc ra ngà voi, nhưng đối xử với Hoa Nhiễm rất tốt".
Nguyệt Vô Phong cố nén cười, nhìn Đoạn Tả Mộc, xá một cái, nói: "Thụ bá bá, ta vô lễ".
Đoạn Tả Mộc hừ một tiếng: “Gió lạnh thổi đến rồi, ngươi đi vào với vợ ngươi đi, đừng nghe lén trưởng bối chúng ta nói chuyện".
Nguyệt Vô Phong nghe Đoạn Tả Mộc nói vậy, gật đầu một cái, nhìn bọn họ cáo biệt đi vào nhà, trước khi đi mơ hồ nghe giọng nói đầy tang thương của Đoạn Tả Mộc: "Ngươi nói xem, tại sao Đậu Đậu lại thích ngươi, ban đầu nàng quen biết ta trước?”..
"Hừ" Hoa Yêu bất mãn hừ một tiếng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-hon-hoa-nguyet-da/7760/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.