Khi Hoa Nhiễm xoay người lại, chỉ thấy một nữ nhân áo đen đứng phía sau, mặt cũng dùng khăn lụa đen che kín. Chỉ lộ ra một đôi mắt hạnh lạnh lẽo, nhưng đôi mắt không có tình cảm này lại khiến nam nhân thần hồn điên đảo. Hoa Nhiễm vừa nhìn, ghen tức mọc lan tràn, nhón chân lên, đưa tay bịt kín ánh mắt của Nguyệt Vô Phong: “Không cho phép ngươi nhìn nàng, nếu bị câu hồn thì ta làm thế nào?”.
Nguyệt Vô Phong đột nhiên nở nụ cười, cười đến hoà hợp êm thấm, nhưng không biết an ủi nàng thế nào.
Hoa Nhiễm thấy hắn cười, lớn tiếng nói: “Nguyệt Vô Phong, ta cho ngươi biết, ngươi cười với nàng, ta sẽ móc mắt ngươi".
Nguyệt Vô Phong không nói gì, hắn đâu có cười với nữ nhân kia, nhưng hắn không cười nữa, hắn cũng không phải là loại người bảo thủ, làm sao vì diện mạo của nữ nhân kia mà bị câu hồn. Nữ nhân trước mặt này che mặt kín mít, nhìn vẻ bên ngoài hẳn biết nàng là một nữ nhân lạnh lùng, dung mạo lạnh lùng. Nhưng hắn lại cảm thấy tiểu cô nương bên cạnh đang ăn giấm chua càng thêm đáng yêu.
Xích Đồng nghe Hoa Nhiễm nói như một đứa trẻ, đột nhiên mím môi cười, làm sao Thập Dạ lại thích loại nữ nhân này, có thể hắn sống lâu ở Hắc Nham, chưa gặp qua cô nương ngây thơ, nàng chọn những nữ nhân có bộ dạng thành thục cho hắn. Hiếm thấy hắn yêu thích, nếu sau này, Dạ thật sự có được nữ nhân này, một ngày nào đó hắn phát điên lên, chỉ thêm một phần thức ăn ngon
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-hon-hoa-nguyet-da/7746/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.