Không biết dưới khán đài có thể nghe rõ cuộc đối thoại giữa bọn họ hay không, nhưng rõ ràng đám người bắt đầu xôn xao.
Nam tử nói câu ‘ta biết ngươi’, thật ra khiến Vô Phong ngẩn người, ngay sau đó lễ phép nói, "Mạo muội xin hỏi đại danh huynh đài?”
"Không Thành." Không Thành cười khẽ, "Chưa chắc ngươi nhận thức được ta."
"Đại ca." Một nữ tử khẽ gọi một tiếng, Hoa Nhiễm ngẩng đầu nhìn lên, lại là Vô Song. Vô Song đi theo phía sau thái tử, tuấn nhan xinh đẹp, nín cười nhìn Nguyệt Vô Phong không nói.
"Muội muội." Không Thành ôm lấy nàng, "Ra ngoài chơi?”
"Ừ."
Thái tử nhìn thấy cảnh tượng như vậy cũng biết mọi người tương đối lúng túng, vì vậy đề nghị năm người đi tửu lâu tốt nhất trong thành. Không Thành nhìn chằm chằm Hoa Nhiễm, thấy vậy rốt cuộc Nguyệt Vô Phong nổi giận, hắn nhìn Không Thành nói, "Xin huynh đài tự trọng."
"Đáng tiếc người đẹp chỉ có thể nhìn không thể ăn." Không Thành đến từ Tây Vực, không có nhiều tư tưởng quy định cứng nhắc, nếu không phải Hoa Nhiễm là nữ nhân của Nguyệt Vô Phong, mà Nguyệt Vô Phong biểu đệ của muội phu hắn, chủ yếu vẫn là vì mặt mũi của muội muội nhà hắn, nếu không, theo tính tình của hắn làm sao có thể dễ dàng buông tha. Khuôn mặt của Không Thành cương nghị, vừa nhìn chính là người kiêu căng, hôm nay vô tình gặp được Hoa Nhiễm, vừa gặp đã thương, nói không ra nguyên nhân gì, chính là bị dễ dàng hấp dẫn.
Sắc mặt của Nguyệt Vô Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-hon-hoa-nguyet-da/1946854/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.