Nguyệt Vô Phong đi vào phòng bếp, phòng tuy nhỏ, nhưng gạo, dầu, muối, dấm đều có, chỉ thiếu mỗi thức ăn. Nguyệt Vô Phong không nhịn được hỏi, "Hoa Hoa, bình thường lúc các nàng nấu cơm, thức ăn lấy từ đâu."
"Ừ, ở nhà ta thịt do cha ta đánh bắt trên núi hoang, cá do cha ta bắt trong ao, rau cải là tự trồng phía sau hoa viên." Hoa Nhiễm lại bẻ ngón tay nói, "Còn có một chút dưa muối là mẹ ta tự làm, còn có thịt muối cũng là mẹ ta làm, còn có cá muối, ăn cũng rất ngon......"
Nguyệt Vô Phong nghe xong liền bối rối, "Tại sao lại nhiều vấn đề như vậy." Hắn đường đường là Đại Thiếu Gia của Nguyệt gia khi nào động tay tới những thứ đó. Bình thường đã quen quần áo đưa đến thân, cơm nước đưa tới miệng, hắn nói làm cho Hoa Nhiễm ăn, cũng chỉ nghĩ sẽ nấu những món quen thuộc là được, mà bây giờ còn tăng thêm một cái, không bột làm sao gột nên hồ. Huống chi hắn không phải là người khéo léo, hắn cũng chỉ là một nam nhân kém cỏi.
"Nàng muốn ăn cái gì?” Mặc dù Nguyệt Vô Phong có chút khó xử, nhưng vẫn bình tĩnh hỏi nàng, hắn cảm giác hôm nay mình trở về lúc mười sáu tuổi trở về thời kì ngượng ngùng. Hiện tại đứng trước mặt người yêu, hắn chỉ muốn duy trì cho mình trạng thái tốt nhất.
"Muốn ăn rất nhiều rất nhiều, huynh biết không, tay nghề của mẹ ta rất tốt, làm cái gì ăn cũng rất ngon. Đặc biệt là cà dồn thịt băm, còn có gà xào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-hon-hoa-nguyet-da/1946841/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.