"Hoa Nhiễm......" Từ đầu đến cuối Nguyệt Vô Phong luôn gọi Hoa Nhiễm nhưng Hoa Nhiễm cũng không lĩnh tình, giống như giả vờ không lĩnh tình, thậm chí trên mặt còn có vẻ hoảng sợ.
Hoa Yêu thấy thế, chuẩn bị đi trước một bước để cho hai người trẻ tuổi hàn huyên một chút. Nhưng không ngờ Hoa Nhiễm nắm tay áo của Hoa Yêu rất chặt, nhỏ giọng nói, "Cha, hắn là ai......?”
Trời sắp tối, vẻ mặt của Nguyệt Vô Phong từ mừng rỡ chuyển sang thất vọng, ngay sau đó có chút tức giận. Da mặt của hắn sung huyết đỏ bừng, rồi lại xanh mét, hiển nhiên hắn đã phẫn nộ đến cực điểm. Hai tay hắn bóp chặt bả vai Hoa Nhiễm, "Hoa Nhiễm, nàng làm sao vậy? Ta khổ sở tìm nàng mà nàng lại hỏi ta một câu, ta là ai? Nàng còn có tim hay không."
Hoa Nhiễm nhìn Nguyệt Vô Phong trách cứ, mắt đỏ lên, oa oa khóc, "Cha, hắn...... Hắn khi dễ ta......"
"Hoa Nhiễm, con không biết hắn?” Từ trong hiếu kì, Hoa Yêu đã kịp phản ứng, nhìn gương mặt Hoa Nhiễm đầy vẻ nghi ngờ. Không trách được, dựa theo tính cách của nữ nhi ông, làm sao có thể nhẹ nhàng nói chuyện với Thập Dạ, còn gọi hắn là ca ca. Từ đầu chí cuối Hoa Nhiễm không để ý đến Nguyệt Vô Phong, thậm chí không nhìn sắc mặt của hắn. Hơn nữa lại nhào vào trong ngực một "Lão nhân gia” như ông.
"Không biết" Hoa Nhiễm lắc đầu, giống như trống bổi.
Nguyệt Vô Phong mím môi thật chặt, sắc mặt trầm xuống.
"Hắn là trượng phu của con"
"Hắc hắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-hon-hoa-nguyet-da/1946835/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.