Sau khi đến Tô Châu, đã là buổi sáng. Bước xuống xe ngựa đã có người tới đón, thì ra ở khách sạn Tô Châu, Vô Phong đã sớm chuẩn bị một gian phòng thượng hạng để hai người nghỉ ngơi.
Ở trên xe ngựa mặc dù ngủ không được tốt, nhưng lúc nhàm chán cũng vẫn ngủ thiếp đi, vì vậy Hoa Nhiễm ngồi trong phòng ăn một chút bánh ngọt, uống một chút trà tinh thần cũng đã thật tốt, lẽ ra nàng muốn kéo Vô Phong ra ngoài đi dạo một chút, lại thấy Vô Phong nằm ở trên giường ngủ, trên mặt có chút mệt mỏi.
Hoa Nhiễm biết Nguyệt Vô Phong sợ có người xấu xuất hiện, vì vậy ngủ không được ngon. Cho nên cũng lẳng lặng ngồi ở bên cạnh nhìn chằm chằm vào hắn, nhìn gương mặt anh tuấn của hắn, cười ngọt ngào. Nàng vươn tay, vén vài sợi tóc phủ trên khuôn mặt hắn đẩy ra sau ót, lại nhấc chăn lên trên, đang muốn rút tay về, tay lại bị nắm thật chặt, Nguyệt Vô Phong nắm bàn tay nhỏ bé của Hoa Nhiễm đặt ở bên môi hôn, mở mắt ra giảo hoạt cười một tiếng, "Rất nhàm chán sao?”
"Sẽ không, chàng ngủ tiếp đi." Hoa Nhiễm không có rút tay ra, chỉ dịu dàng cười cười.
Nguyệt Vô Phong tiếp tục nhắm lại hai mắt, lần này giấc ngủ rất sâu, Hoa Nhiễm nhìn hắn ngủ ngon, hơi thở đều đều, trên trán buông lỏng ra, có nhàn nhạt cao ngạo, ngạo khí này bình thường cũng che giấu rất tốt, thì ra ngủ thiếp đi, sẽ không còn bất kỳ ngụy trang nào......
Trong lúc vô thức, Hoa Nhiễm cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-hon-hoa-nguyet-da/1946763/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.