"Mười ba năm trước, thất vương gia đoạt ngôi, đương kim hoàng đế truy đuổi chiến đấu giành thắng lợi. Hôm qua hoàng thượng cũng có tới, chính hắn đã ra lệnh cho nên không có ai tới quấy rầy chúng ta động phòng. Bởi vì hắn không biết đưa cho ta quà gì nên đã hỏi ta, ta liền nói, chỉ cần thanh tịnh..... "
"Đương kim hoàng thượng cũng...... Oa, cái lão đầu vô cùng có khí phách, oa......”. Đầu bị đánh, bịt đầu tiếp tục nghe.
"Năm đó vì cướp lấy quyền lực, các phe phái đấu nhau, ngoại trừ phụ thân ta và tam vương gia còn ở lại, những vương gia khác hiện tại cũng không có ở đây, trận chiến năm đó không phải ra đi, thì cũng bệnh chết.”. Nói đến đoạn thời gian này, trong lòng Nguyệt Vô Phong thật sự có chút sầu não: “Lúc đầu, cha ta vì không muốn cuốn vào giữa các phe phái nên định rời đi. Hoàng thượng thấy vậy liền ban cho cha ta họ ‘Nguyệt’ này.”.
"Thì ra chàng là hoàng thân quốc thích.”.
"Chuyện lần đó, Mặc Thiếu Dư làm đối với ta, ta thật sự không có cảm giác gì, có lẽ do ta quá nhỏ, có lẽ khi đó thật sự có cảm tình đối với hắn, không cho loại thân cận này có gì sai trái.”.
"À?”. Hoa Nhiễm mở to mắt, trong mắt đều là ghen tức.
"Sau chuyện kia, ta không chơi với hắn, thậm chí không nói chuyện với hắn, ngay cả hắn đưa cái gì cũng vứt lại”. Nguyệt Vô Phong thở dài một hơi: “Ta theo cha ta đi Giang Nam, cha ta dựa vào quan hệ buôn bán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-hon-hoa-nguyet-da/1946754/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.