Ngay sau đó Hoa Nhiễm cũng sững sờ, Nguyệt Vô Phong là biểu đệ của vương gia? Vậy Nguyệt Vô Phong là cái gì? Hoàng thân quốc thích?
"Biểu đệ, cho dù ngươi có gạt bỏ thân phận của ngươi thế nào, giữa huynh đệ chúng ta vẫn vĩnh viễn chảy chung một dòng máu.". Giọng nói Mặc Thiếu Dư vẫn rất ôn hòa, nhẹ nhàng.
"Mặc vương gia, quan hệ của ta cùng với những huynh đệ khác có thể miễn cưỡng không có trở ngại, nhưng với ngài...... Chúng ta nói đến chuyện tình cảm này không tránh khỏi có chút quái dị.". Nguyệt Vô Phong dứt lời liền muốn kéo Hoa Nhiễm đi.
Hoa Nhiễm không biết tại sao một Nguyệt Vô Phong luôn lấy lễ đãi người khác, giờ phút này lại có vẻ lạnh nhạt với khách như vậy, thậm chí vẻ mặt của hắn lại vô cùng phòng bị người này, trong mắt dù đã cố gắng che giấu nhưng vẫn không khỏi lộ ra vẻ phiền não.
Hoa Nhiễm nhìn Mặc Thiếu Dư một cái, chỉ thấy trên mặt của hắn mang theo khổ sở. Nàng không biết mở miệng thế nào, chẳng qua hướng hắn áy náy cười một tiếng.
Bọn họ cứ như vậy vòng qua hắn, cứ như vậy rời đi.
Mặc Thiếu Dư đứng ở nơi đó, lá cây rơi lên trên đỉnh đầu của hắn, dán lên trên vương miện của hắn, không làm mất đi phong độ của hắn nhưng trên gương mặt của hắn hiện ra cô độc, tịch mịch. Hoa Nhiễm có thể nhìn thấy rõ trong đôi mắt nhàn nhạt màu xanh của hắn, hắn mím chặt khóe môi mang theo đau đớn, nhìn chăm chú theo bóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-hon-hoa-nguyet-da/1946752/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.