Hoa Nhiễm vừa tiếp xúc đến giường liền cảm thấy đau nhức xương cốt dường như muốn bị chặt đứt. Buồn bực nhất chính là trên giường không biết bỏ cái gì, thật cứng rắn cấn vào thân thể nàng. Nàng móc ra nhìn, mới biết ở dưới nệm là một tầng đậu phộng thật dầy, nàng cầm mấy cái bỏ vào trong miệng: “Mùi vị cũng không tệ lắm.".
Lại nhìn đến Nguyệt Vô Phong đang tiến lại gần, trên mặt lại đen thêm một phần, Hoa Nhiễm nuốt nước miếng, lắp bắp nói: “Ta lại nói sai cái gì rồi hả?”.
"Nàng cứ nói đi?”. Nguyệt Vô Phong chân mày cau lại, ôm nàng trong ngực, nhẹ nhàng nói: “Suy nghĩ thật kỹ những lời nàng vừa nói xem?”.
Hoa Nhiễm nuốt nuốt nước miếng, đưa mắt nhìn sang chỗ khác, nghiêm túc nói: “Người ta yêu thích ta cũng không phải là lỗi của ta, dù sao ta chỉ thích chàng, ta cũng biết rõ tình địch của chàng có thể tương đối mạnh, nhưng chàng yên tâm, ta sẽ bảo vệ chàng, nhất định sẽ không để cho chàng bị thương.”.
Lông mày Nguyệt Vô Phong nhướng lên, môi mỏng nhẹ nhàng mím chặt lại. Lúc này nàng không hiểu rõ biểu hiện trong mắt hắn, nhưng điều đó cũng không cản trở việc nàng cảm nhận thế nào về trượng phu của mình, hắn thật đẹp trai, đẹp đến nỗi làm cho nàng si mê, nhìn không chớp mắt, nhưng không khí lạnh nhạt lúc này chợt nhắc nhở nàng tình hình hiện tại, nàng vội vàng ho khan mấy tiếng: “Nguyệt Vô Phong, ta chỉ thích một mình chàng, mặc kệ chàng có tin hay không ta cũng chỉ thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-hon-hoa-nguyet-da/1946746/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.