Không nghĩ đến ba người họ nhìn bên ngoài thì giống như lưu manh nhưng hình như là có một chút võ.
Nếu chỉ có một người thì Thiệu Đường sẽ không lo lắng, nhưng sau khi đánh nhau Thiệu Đường không chắc phần thắng, bây giờ chỉ biết ôm lấy đầu gối mặc cho bọn họ đánh.
“Vì sao?” Thiệu Đường nhịn đau mê mang hỏi.
“Không phải phụ nữ nào mày cũng có thể đụng đến.” Người đang nói thật sự bội phục cô, bị ba người vây đánh lâu như vậy vẫn không mở miệng xin tha.
“Là ai?”
“Thiếu gia chúng tao.”
“Vậy thiếu gia các ngươi là ai?”
“Mày không cần biết nhiều như vậy.” Một người ném cái ống tuýp rời đi kéo theo hai người khác cùng đi khỏi.
Thiệu Đường chịu đựng cơn đau đứng lên. Khập khiễng rời đi.
Cũng may mọi người đi ngủ hết rồi bằng không sẽ thực phiền, nhớ tới trước đây chính mình không cẩn thận trượt ngã từ cầu thang, mẹ nuôi liền rất lo lắng. May mắn mẹ nuôi không có ở đây bằng không lại sẽ bị mắng.
Không biết ngủ bao lâu, Thiệu Đường bị đánh thức. Nhìn gương thấy mặt mũi bầm dập, như vậy thì làm sao đi làm! Đột nhiên, Thiệu Đường nghĩ ra biện pháp! Lén lút đi vào phòng mẹ nuôi! Hắc, cũng may không có ai ở đây!Cầm lấy hộp trang điểm của mẹ nuôi mà đánh lên mặt mình, xoa mấy lớp phấn thì vết bầm mới không thấy rõ nữa, chắc là không ai để ý đâu!
Sau hồi lâu Thiệu Đường chậm rãi rời đi, thầm cảm ơn bọn họ ra tay không nặng, bây giờ vẫn có thể bước đi! Lấy điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-hon-dan-vs-dai-tong-giam-doc/557749/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.