Thật vất vả để tiếp hết Lưu đổng, Trương tổng, Lí đổng vì đây là các công ty hợp tác với tập đoàn của mình nên phải cẩn trọng một chút trong việc giao tiếp, phải mất một hồi sau Ngôn Nặc mới có thể lặng lẽ rời khỏi tiệc.
Được giải thoát Ngôn Nặc đi vào bãi đỗ xe chuẩn bị rời đi cái nơi làm cho cô cảm thấy áp lực này.
“Nặc." Trương Ba thấy bạn gái mình nên vội vàng bước tới gõ cửa kính xe.
Ngôn Nặc gặp Trương Ba liền mở kính xe "Anh làm sao lại ở nơi đây?” Ngôn Nặc tò mò hỏi
Trương Ba chuẩn bị trả lời thì phát hiện gương chiếu hậu đã phản quang một vết son môi in trên áo sơ mi.
“Anh vừa rồi đi gặp khách hàng! Còn em? Nghe Tuyết Nhu nói hôm nay em đi yến hội không phải sao?” Trương Ba lấy cổ áo che lại vết son môi.
“Đúng a! Em mới từ bên trong ra." Ngôn Nặc chỉ chỉ lên lầu.
“Để anh đưa em về nha.” Trương Ba hỏi thử Ngôn Nặc.
“Không cần, anh về trước đi, em về một mình được rồi.”
“Vậy cũng được! Lái xe cẩn thận một chút.” Trương Ba không ngờ Ngôn Nặc lại cự tuyệt chính mình.
“Ừ chào anh."
“Chào em.” Trương Ba hướng Ngôn Nặc hôn một cái lên mặt.
Trương Ba nhìn Ngôn Nặc rời đi liền tự hỏi không biết cô đã thấy vết son trên áo chưa. Liền lấy khăn giấy chùi đi vết son.
Trên đường lái xe về Ngôn Nặc nhớ tới phản ứng vừa rồi của Trương Ba có điểm buồn cười, hắn làm như mình không thấy sao? Vẫn là đem mình biến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-hon-dan-vs-dai-tong-giam-doc/557726/chuong-19.html