Chu Trình thấy cậu hoảng sợ, anh nắm lấy tay cậu trấn an
"Em sợ cái gì đấy, anh ta ăn thịt được em à? Hay là...còn đang quyến luyến"
Dật Tinh Vọng vừa nghe liền rợn cả người, cậu xoay đầu lén nhìn Diệp Vong Lệnh, không hổ là nam chính trong tiểu thuyết nha, đẹp trai ngời ngời, oai phong kiêu dũng. Mắt to mi dài, mũi cao môi đỏ, ngũ quan tinh xảo...âyy, gương mặt này cho dù thất nghiệp thì cũng không thể không có người muốn nuôi. Nếu anh ta không phải nam chính thì Dật Tinh Vọng cậu đây cũng muốn đè anh ta ra làm một trận cho thỏa thích. Như phát giác được có người đang nhìn, Diệp Vong Lệnh quay lại lập tức bắt được ánh mắt của cậu, anh nhướng mài hỏi
"Trên mặt tôi có dính gì à"
Dật Tinh Vọng:" Không có không có, chỉ là cảm thấy anh rất soái a"
Diệp Vong Lệnh:"Nghĩ nhiều rồi". Anh dứt khoát quay đi, không muốn nghe những lời như cậu vừa nói nữa.
Chu Trình:"Anh không đẹp trai à, sao em chỉ khen mỗi cậu ta thế" Chu Trình đặt tay lên vai cậu hỏi
Dật Tinh Vọng:"Có a. Anh cũng rất soái, tiếc là không xinh đẹp bằng Diệp Vong Lệnh"
Chu Trình:"Thôi anh không cần lời khen sáo rỗng của em, anh cũng tự biết mình đẹp"
Dật Tinh Vọng nghe thế thì bĩu môi chê bai, dù ai đẹp thì trong mắt cậu...bản thân mình vẫn đẹp nhất aaaa. Vé lẫn thức ăn cũng đã có đủ, Dật Tinh Vọng quay sang tạm biệt Diệp Vong Lệnh sau đó cùng Chu Trình đi mất. Tuy cậu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-hoc-tra-om-yeu/2616763/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.