Hôm đó, anh là cậu cùng tham gia một buổi tiệc kín của giới nhà giàu, nơi tập hợp không chỉ những người kinh doanh mà còn có cả các phú nhị đại. Dật Tinh Vọng để anh đu trò chuyện cùng đám cáo già trên thương trường, cậu không mảy may để ý, đi đến bàn chọn lấy một chiếc bánh ngồi xuống sofa ở góc nhỏ. Đang ăn liền bị một cái bóng che đi ánh sáng...Thật không thể trùng hợp hơn, tên nhóc hôm kia toe tình với cậu lại là một trong những phú nhị đại có mặt trong buổi tiệc này, kẻ đi sau anh ta cũng không ít, coi bộ gia thế cũng không quá kém cỏi.
Dật Tinh Vọng nâng mắt, đồng tử co lại lộ rõ vẻ khó ở, đảo mắt một cái lại tập trung ăn bánh. Mọi cử chỉ này cố ý lọt vào mắt của tên nọ, thấy cậu trông có vẻ hiền lành liền gây hấn
"Này, không biết tránh gia cho tôi à"
Cậu cười khẩy một cái bảo "Đây là ghế ngồi, chẳng phải đường đi, bảo tôi tránh thế nào được" nói rồi còn tỏ vẻ khó hiểu nhún vai một cái
Kim Viên Hành khoanh tay lại, nhìn người bằng lỗ mũi. Cậu lại không muốn đôi co làm gì, chỉ là một buổi tiệc, khiêm tốn chút. Liền đứng lên nhường chỗ cho tên đó, xoay người định đi. Bả vai' lập tức bị mấy tên theo sau Kim Viên Hành chặn lại. Dật Tinh Vọng nhíu mài định gọi người, một lần nữa lại bị che đi ánh sáng ngay trước mắt.
Kim Tiền không biết từ đâu nhảy vào hất đám người đó ra, thuận thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-hoc-tra-om-yeu/2616601/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.