Diệp Vong Lệnh mang cậu xuống lầu, xe cứu thương còn chưa kịp đến. Ngay lập tức anh để cậu ngồi vào ghế phụ, cài dây an toàn rồi đạp ga chạy đến bệnh viện. Diệp Vong Lệnh nước mắt chảy liên hồi, chưa hề ngừng lại, chỉ có thể yếu ớt run run giọng "Vọng...anh xin em...làm ơn"
Chiếc xe lao qua mấy cái đèn đỏ, sau đuôi là cảnh sát giao thông rượt theo, cả một con phố loạn lên bởi tiếng phát ra từ còi tín hiệu. Xe vừa dừng ở trước bệnh viện, nhóm nhân viên túc trực lập tức hiểu ý, đẩy ngay cán cứu thương ra ngoài. Diệp Vong Lệnh liếc nhìn bọn họ, cảnh giác để cậu nằm lên, hai bàn tay xiết chặt cán cứu thương thấy rõ mạch máu. Đám nhân viên trông thấy cũng khiếp sợ, nhỡ mà vị trên cán có chuyện gì...chẳng lẽ anh ta sẽ lật cái bệnh viện này lên luôn à!!!!
Xe cảnh sát cũng rượt đến nơi, liền hiểu rõ hoàn cảnh... Ra là đưa người nhà đi viện...Bọn họ rối rắm không biết nên hành xử thế nào, cũng đành đi vào xem xét. Bác sĩ xem qua, phát hiện chỉ toàn vết thương ngoài, băng bó chút là được...Nhưng trạng thái tinh thần của bệnh nhân không ổn lắm... Các viên cảnh sát đi vào, tìm một lượt các khu phòng phẫu thuật đều không có, một vị y tá đi ngang liền hỏi
"Tôi có thể giúp gì không ạ"
"Cô cho tôi biết người nhà của bệnh nhân vừa được đưa vào đây " nói xong anh ta lấy ra thẻ chứng minh thân phận của mình. Vị y tá xác nhận sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-hoc-tra-om-yeu/2616592/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.