Cậu cười, bọng mắt cười cũng cong lên, dưới ánh đèn vàng của buổi tiệc, làn da cậu như phát sáng giữa đám đông hỗn tạp. Bờ môi hồng nhuận, mềm mềm, như thể nếu cắn vào đấy sẽ có nước ứa ra. Trần Phong cứ nhìn chằm chằm vào cậu khiến cậu thấy ngượng vô cùng, dù sao cũng chẳng có gì để nói...
Anh đưa tay ý bảo cậu ngồi xuống, sau đó hai người ngồi cạnh nhau trên chiếc ghế sofa cỡ lớn. Qua lớp áo sơ mi, Trần Phong hắn có thể thấy rõ eo người này nhỏ chừng nào, chân người này thon ra sao, một tay cũng có thể nắm lấy...toàn bộ. Một cảm giác hừng hực cứ thế chạy dọng hết người hắn... nếu hắn giới thiệu người này cho em gái mình thì chẳng phải có lỗi với bản thân quá à =))...
Trần Phong chủ động lên tiếng, phá đi sự yên lặng nãy giờ. Anh hỏi cậu có bằng lòng cùng mình tán gẫu không. Dật Tinh Vọng ậm ừ...thế chẳng phải nãy giờ hai người vẫn đang nói chuyện à?
Trần Phong:"Cậu... muốn có bạn trai không?"
"Tôi có rồi nha, cái người hôm kia càn quấy trong quán ấy" cậu thành thật trả lời, còn mang theo chút khoe khoang
"Ý tôi là... bạn nam ý"
"Bạn bè? "
"Ừm"
"uây...anh nói thế không được. Nếu muốn kết bạn với người khác thì hãy hỏi họ có đồng ý kết giao không chứ" Dật Tinh Vọng giở giọng ông cụ non càm ràm
Trần Phong cười thầm một tiếng trong cổ họng, bảo bản thân đã thất lễ rồi sau đó đưa ly rượu trên tay ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-hoc-tra-om-yeu/2616587/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.