Trải qua một lầnchuyện ở Bình thành, Dung Hề nói gì cũng không chịu để cho Vô Tà làmviệc nguy hiểm một mình, liền muốn dẫn ẩn vệ đi chuyến này cùng với VôTà. Vô Tà hơi mím môi, lắc đầu, cái loại địa điểm đó cũng không phải lànơi có thể có càng nhiều người đi càng tốt, nhưng suy tính đến... HiênViên Nam Lăng cũng không phải là người đáng tin cậy, Vô Tà cũng không hi vọng chính mình phải luôn phân tâm về chuyện sống chết của Hiên ViênNam Lăng hay là phòng bị hắn không thành thật, liền gật đầu để Dung Hềđi cùng, ít nhất thì lấy thân thủ của Dung Hề còn không đến nỗi thuatrong tay Hiên Viên Nam Lăng.
Hiên Viên Nam Lăng cũng đã nói, dù sao mộ thái tổ cũng là bí mật củahoàng thất Biện quốc, mặc dù người dưới trướng hắn rất trung thành nhưng bọn hắn dù sao cũng đều là người Bắc Tề, Hiên Viên Nam Lăng lo lắngtrong lòng Vô Tà sẽ không thoải mái cho nên cũng không mang bất cứ kẻnào, cứ như vậy một mình đi theo. Nếu như hắn không đi thì sao Vô Tà cóthể yên tâm rằng tấm bản đồ trong tay hắn kia không phải là đồ giả chứ?
Trong lòng Hiên Viên Nam Lăng tự nhiên biết rất rõ, tình hình hiện naygiữa Bắc Tề và Biện quốc, Vô Tà không thể nào thật sự tin tưởng hắn. Vềphần nữ nhân gọi là Dung Hề đó, nhìn qua mặc dù là một nô tỳ thân cận,nhưng mắt hắn còn chưa mờ, đương nhiên biết đây là người Vô Tà phái tớigiám thị mình. Hắn cũng không quan tâm, thần sắc nhẹ nhõm, tuyệt khônglo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-hoang-thuc-phuc-hac/2153095/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.