Editor: NguyenNguyen
Chu Bá Dũng sửng sốt một chút, giống như chợt hiểu ra hôm nay tất cả những gì Vô Ta làm, vốn dĩ không phải ôn lại chuyện cũ gì đó,vào lúc này nghĩ lại tất cả những sắp xếp của nàng vào mấy hôm trước, ngay lập tức hiểu ra mọi chuyện.
Vô Tà nhếch môi, nở nụ cười ý vị thâm thường, trong lòng Chu Bá Dũng kích động, cả gương mặt già nua đều đỏ bừng, bàn tay giơ lên bởi vì quá kích động mà phát run, cả đời này của hắn chưa từng đánh trận nào kích thích như vậy, đội ngũ không tới tám vạn, lại chiến đấu với bốn mươi vạn quân Yến Bắc, nếu đánh thắng vậy sẽ được lưu danh thiên cổ, sẽ được ghi nhớ muôn đời, nhưng nếu chết trận thì cũng là một hảo hán nổi tiếng!
Chu Bá Dũng vung bàn tay to xuống, trong chớt mắt chợt long trời lở đất, tiếng hô vang vọng bầu trời!
Có người vung đao chặt thứ gì đó, xung quanh bỗng có những tảng đá lớn lăn từ trên xuống, ầm ầm, mặt đất chấn động, theo sau là tiếng gầm rú, tiếng giết nổi lên bốn phía, bộ áo giáp đỏ thẫm dường như xuất hiện từ hư không, sau khi những tảng đá lớn kia lăn xuống, chúng lăn từ trên xuống, những mũi tên không hề báo trước bắn ra từ phía sau đội quân Yến Bắc trút xuống như mưa, tất cả đều xảy ra bất ngờ, làm cho đội quân Yến Bắc hoảng sợ, bốn mươi vạn người này còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-hoang-thuc-phuc-hac/2153008/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.