Kết thúc một màn long tranh hổ đấu, mọi thứ cứ như vậy trở thành mặt hồ sau cơm mưa. Vận Phụng ngoan ngoãn bắt đầu làm việc của một trưởng bối cần làm, chính là – phát lì xì!!! Nha, đây là nàng dùng lỗi hiện đại để đối cổ đại đi. Nhưng nàng bây giờ làm gì có ngân lượng? Càng không thể mặt dày hỏi mượn A Minh nha.. Vì vậy Vận Phụng quyết định:
-“ Khương công công trở lại rồi phải không? Phiền công công đi một chuyến nữa đế Lộ An Cung của ta, nói với Thu nhi, mang hòm đựng quà sinh nhật của ta tới đây… Nhanh đi! “ – Vận Phụng nhẹ nhàng căn dặn.
Hử? Nàng đây là định làm gì? Là định dùng những thứ đó làm lễ vật ra mắt sao? Nàng hào phóng vậy sao? Khương công công nghe vậy, khẽ liếc Phượng đế một cái, thấy y gật đầu mới nhanh nhẹn rời đi. Phượng đế tuy gật đầu đồng ý nhưng vẫn là có chút vội vàng, đối Vận Phụng hỏi:
-“ Hoàng tỷ, ngươi là định…..? “
-“ A Minh, không cần lo lắng! Ta đây là muốn tặng chúng mỗi đứa một món quà ra mắt thôi. Dù gì đối với ta chúng cũng chỉ là những kỉ vật, chứa đựng tình cảm cũng chỉ có nhớ thương về phụ hoàng… Nay ta đem tặng cho mỗi chất nhi một món đồ vừa ý, coi như san sẻ bớt nỗi nhớ thương ấy đi.! “ – Vận Phụng không nhanh không chậm đáp.
Thật ra thì, đó chỉ là một lý do rất nhỏ, còn lý do to hơn cả là vì nàng vốn không thích mấy thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-hoang-co-dung-ngu-nua/3224540/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.