Vốn là Diệp Duệ Thăng cũng không định gặp tổ chức Mã Nghĩa kia sớm, nhưng cuộc đối thoại lần đó với Cẩn Sơ khiến anh cảm thấy áp lực xưa nay chưa từng có.
Anh muốn, tuyệt đối không chỉ cùng Cẩn Sơ ở bên nhau vẻn vẹn 300 năm như vậy.
Nếu có thể, anh hy vọng thời gian ấy không có kỳ hạn.
Hoặc là dùng hết khả năng kéo dài, gần hơn với tuổi thọ vô hạn của Cẩn Sơ.
Thật ra Diệp Duệ Thăng không có tham vọng quá lớn, những gì làm được trong bao nhiêu năm như vậy, đều dựa vào năng lực trong phạm vi cố gắng được của anh, gần như coi là an phận. Nhưng lúc này đây, anh chợt sinh ra tham vọng vô tận.
Tuy là xuất phát sớm hơn hai ngày so với Diệp Duệ Thăng, nhưng Diệp Duệ Thăng đã đến sao W1, mà Cẩn Sơ còn ở trên Đóa Hoa Nhỏ ngao du vũ trụ.
Đối với Cẩn Sơ mà nói, du hành vũ trụ không buồn tẻ chút nào, cậu hiểu nhất làm sao để giết thời gian. Hơn nữa trừ cậu còn có hai người bạn nhỏ đáng yêu, còn có thể thỉnh thoảng đùa giỡn hệ thống thông minh trên phi thuyền một chút.
“Tiểu Bạch, tao đáng yêu không nào?”
“Chủ nhân là người đáng yêu nhất.”
“Vậy mày thích tao không?”
“Tiểu Bạch thích chủ nhân nhất.”
“Vậy mày nói cho tao biết, tao là người xinh đẹp nhất trên đời này đúng không?”
Hệ thống thông minh tạm dừng một chút, sau đó âm thanh điện tử cứng nhắc tựa như lộ ra xíu bất đắc dĩ: “Xin lỗi, chủ nhân, trên thế giới này còn có một người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-hoa-yeu/1660366/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.