Tần ngần mãi, hồi sau nữ nhân tên Tử Liên đấy mới dám đưa tay ra mà vuốt ve lông của Bạch Ly.
Cảm giác thật mềm và mượt nga~
Nhưng khác với lần trước, lần này con cáo trắng đó không hề lao lên cắn nàng mà ngược lại, tùy ý để nàng ta vuốt ve.
1 lúc sau, Tử Liên nàng mới bế thốc con hồ ly lên, rồi tắt ngọn nến nơi đầu giường.
Vẫn như thường lệ, ả ta nhảy xuống, tìm 1 góc thoáng mát để ngủ ở đấy, thì nữ nhân đó đã kịp nắm đuôi ả lại.
- Đã tắm sạch sẽ rồi, lại còn muốn lê lết đất cát đầy thân, rồi bò lên giường làm bẩn chăn gối? Ở lại yên đây cho ta!
Bạch Ly tuy mới đầu có hơi ngớ người, nhưng rất nhanh sau đấy, con hồ ly đó lại ngoan ngoãn nhảy lên giường, ngửa bụng nằm cạnh Tử Liên, chờ nàng ta kéo chăn lên.
- Đi ngủ đi Bạch Tử, khuya lắm rồi. Mai ta còn có việc nữa đấy.
- [Ngủ thì ngủ. Có gì khó đâu!]
Nói thế, nhưng mắt ả ta cứ mở thao tháo liên hồi.
Ả có ngủ được đâu mà đòi ngủ!
Vốn nằm cạnh người lạ luôn khiến cho Bạch Ly ả bất an, người này cũng không phải ngoại lệ.
Đương nhiên, ả vẫn phải đề phòng họ chứ! Cho vuốt lông, cho bế, cho ôm thì được, nhưng tuyệt đối ả ta sẽ không đặt niềm tin vào đám người không đuôi không tai đâu aaa!
1 phần là vậy, phần còn lại thì là 1 câu chuyện khác.
Hễ khi nhắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ho-yeu-noi-cam-thanh/2998895/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.