Nhìn bóng lưng gần đi xa của Du Viễn, Tử Liên nhanh chóng hành lễ rồi rời khỏi phòng. 
Bạch Ly cũng chạy theo đằng sau nàng. 
Thực chất, ả ta đang có dự định ở với Tiểu Yên, nhưng mà........ bầu không khí trong đó khó chịu đến ngột ngạt quá đi mất nga! 
Tử Liên đi vào phòng, rồi đóng cánh cửa lại. 
- Bạch Tử, lại đây. 
Con cáo lông trắng đó tiến lại gần. 
- Hóa hình đi, Bạch Tử. 
Tức thì, 1 luồng sáng lóe lên. 1 thiếu nữ đã xuất hiện. 
- Ngươi lại muốn ta làm gì nữa đây, đồ ngoại tộc không có tai mà cũng không có đuôi xấu xa kia? 
Mạnh miệng thì mạnh miệng thế, nhưng hiện tại ả ta đang bị điều khiển, có đánh được nàng ta đâu a— 
- Quỳ xuống đây. 
- ??????? 
Nè nè, ngươi đã quỳ xong rồi mà còn bắt ta quỳ theo là sao??? 
Đừng bảo đây lại là "kẻ tổn thương lại muốn làm người khác tổn thương" đó nhé????? 
Bạch Ly đưa ánh mắt khó hiểu lên nhìn đối phương hiện đang ngồi trước mặt. 
- Tử Liên, đang yên đang lành ngươi bắt ta quỳ là sao??? 
Tử Liên dùng ánh mắt sắc lẹm mà lườm ả, lạnh lùng ra lệnh: 
- Ai cho phép ngươi gọi ta là Tử Liên? Phải gọi ta là "chủ nhân"! 
- Đồ thần kinh phân liệt, có chết ta cũng không gọi ngươi với cái tên "chủ nhân" kia đâu! - Con cáo lông trắng đó lè lưỡi. 
Tử Liên gằn giọng: 
- Gọi. 
Do uy áp của chiếc xích 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ho-yeu-noi-cam-thanh/2998849/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.